15.
Trước lúc ngắt máy, hiếm khi thấy vẻ mặt đầy nghiêm nghị của anh, "Cuối tuần nhà anh tụ họp ăn tối cùng nhau, đi cùng anh chứ."
"Được." Cõi lòng tôi tràn đầy vui mừng, đây là chuẩn bị đưa tôi đi gặp người lớn? Xem ra có chút hy vọng.
Trong nháy mắt đã đến cuối tuần.
Tôi thức dậy thật sớm, cố ý mời thợ trang điểm, làm tóc nổi tiếng.
Bộ đồ ren sọc trắng đen kết hợp với trang sức ngọc trai, để lộ ra vẻ đoan trang và quý phái.
Tôi xoay qua xoay trước gương mất mấy vòng, rất hài lòng.
Giờ chỉ chờ người tới đón.
Nhưng đợi tới đợi lui vẫn không đợi được người đó.
Đang định thúc giục thì Tống Giai gọi tới.
"Thấm, bà có khỏe không?" Trong lời nói lộ ra sự quan tâm.
"Sao vậy? Tui đang chờ Tần Miện." Tôi có chút buồn bực.
"Bà chưa thấy tin tức hả?" Cô nàng có chút hốt hoảng, "Nhà họ Tần với nhà họ Tạ cùng nhau tuyên bố với giới truyền thông rằng Tần Miện và Tạ An An sẽ kết hôn, họ đang chọn ngày cưới luôn rồi..."
Tôi ngẩn ngơ một hồi lâu, như sấm sét giữa trời quang.
"Không thể nào... Cái này không thể nào..." Tôi nỉ non.
Bất tri bất giác cúp máy, tôi lo lắng muốn gọi cho Tần Miện xác thực.
Nhưng gọi mãi, người đó... vẫn không hề nghe máy.
Tôi tuyệt vọng ngồi ngã trên mặt đất, không nhịn được mà bật khóc.
— — —
16.
Hai ngày sau, Tống Giai đưa tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dang-yeu/2864934/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.