17.
Tôi đếm từng giây từng phút.
Hai mươi phút sau, cửa phòng bị một lực mạnh đẩy ra.
Tần Miện hùng hổ xông vào, nhấc tôi lên rồi kéo tôi rời đi.
Ở cuối hành lang, anh trói tôi lại chỉ bằng một tay.
"Sao, có niềm vui mới?" Anh cắn răng, giọng khàn khàn.
Tôi khinh thường hừ lạnh, "Đâu phải chuyện của anh, Tần thiếu."
"Ăn mặc lộ liễu thế này, là muốn cho em trai kia nhìn?" Anh ôm tôi để lộ ra nửa vòng eo thon gọn, giọng càng ngày càng hung dữ.
"Đương nhiên, em trai trẻ tuổi nhìn thật cường tráng. So với anh có khi còn mạnh hơn nhiều." Tôi tiếp tục bật lại anh.
Anh nắm chặt tay tôi, mắt thường cũng có thể thấy được gân xanh nổi lên. Truyện Light Novel
Ngay khi tôi cho là anh sẽ đáp trả, bỗng dưng anh lại buông tôi ra.
Tần Miện vô lực lui về phía sau hai bước, dựa vào tường, tâm trạng vô cùng suy sụp.
"Thấm, em thật vô tâm." Anh ẩn mình trong bóng tối, tựa như đang cực kỳ tủi thân.
Mẹ nó người này còn giả bộ đáng thương!
Tôi không giận, ngược lại còn cười: "Là ai nói không giữ lời, Tần Miện, ngày đó tôi điên cuồng tìm anh, nếu như anh giải thích lấy một lời, có lẽ tôi cũng không tuyệt vọng đến như vậy."
"Xin lỗi em..." Giọng anh nghẹn ngào, nhưng lại không giải thích một câu nào.
Cho đến giờ phút này, tôi mới chắc chắn rằng tôi đã thua thật rồi.
"Cứ thế này đi, Tần Miện, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-dang-yeu/2864932/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.