Chương trước
Chương sau
Mặc dù đây không phải câu trả lời chính thất, Nhiếp Hoài Lễ cũng không chắc là Đàn Thi Ý có đồng ý hẹn hò với mình hay không!

Nhưng để có một buổi hẹn hò riêng thì chắc là anh vẫn còn cơ hội!

Sau khi nói chuyện với Nhiếp Hoài Lễ xong thì Đàn Thi Ý vẫn phải đến quán bar đón Chu Kiêu Nhiên và Tăng Kiến Phi, mặc dù kẻ rủ rê nhậu nhẹt là Tăng Kiến Phi, nhưng người bị càm ràm lại là Chu Kiêu Nhiên. Chẳng những vậy mà Đàn Thi Ý còn trực tiếp gọi điện cho cô út Đàn Thương Xuyến để nói về chuyện của anh họ.

Ban đầu khi Đàn Thương Xuyến thấy cháu gái cưng gọi điện còn rất niềm nở "Cục cưng này, cục cưng nợ", nhưng tới cái khúc Đàn Thi Ý cáo trạng về Chu Kiêu Nhiên thì thái độ của Đàn Thương Xuyến liền khó chịu hẳn.

Vì là đang nói chuyện với Đàn Thi Ý nên Đàn Thương Xuyến cũng không bộc lộ ra quá nhiều sự không vui của mình, chẳng những thế mà bà ấy còn mỉm cười nói rằng sẽ sắp xếp Chu Kiêu Nhiên sau.

Chỉ tới đây thôi là Chu Kiêu Nhiên biết mình sắp tới số rồi!

Quả nhiên, ngay sau khi kết thúc cuộc gọi đầy tình cảm dịu dàng, tình cô cháu nồng đượm thì Đàn Thương Xuyến đã gọi đến cho Chu Kiêu Nhiên.

-

Cậu ấy cũng nuốt nước miếng một cái, sau đó cũng cười khờ nhận máy, nói:

- Mẹ yêu! Lâu rồi không gặp mẹ, mẹ vẫn xinh đẹp như bình thường... Ấy chà, thậm chí là còn đẹp hơn nữa kìa, nhìn mẹ cứ như là gái mười tám đôi mươi ấy!

Bình thường thì cái chiêu nịnh hót của Chu Kiêu Nhiên rất có tác dụng, nhưng vì đây là bị Đàn Thi Ý - cháu gái cưng kiêm cục vàng, cục bạc, cục kim cương hột xoàn, là tâm can bảo bố của Đàn Thương Xuyến gọi điện tố cáo, nên cho dù Đàn Thương Xuyến có dễ dỗ tới đâu cũng không vui nổi.

Chu Kiêu Nhiên bắt đầu đổ mồ hôi lạnh rồi, mẹ của cậu ấy bình thường rất dễ dỗ, chỉ cần khen vài câu là sẽ vui vẻ ngay thôi, nhưng sao hôm nay sắc mặt của mẹ yêu dấu lại lạnh lùng như vậy chứ?

Chuyến này thật sự là Chu Kiêu Nhiên bị Tăng Kiến Phi hại chết rồi!

- Mẹ yêu? Mẹ gọi con làm gì vậy?



- [Cuối tháng này mẹ sẽ về Đế Đô

- Thật sao mẹ yêu? Ôi con nhớ mẹ lắm đó, con rất muốn gặp mẹ... Nhưng mà...

-

- [Đương nhiên rồi, mẹ phải về nước để tìm con dâu chứ nhỉ? Con cũng đã gần ba mươi tuổi rồi, không phải nhỏ nhắn gì nữa đâu. Đừng có suốt ngày làm phiền Tiểu Ý Ý đi theo dọn dẹp chiến trường cho con!

- Oan ức quá mẫu hậu đại nhân, rõ ràng... Rõ ràng là Tăng Kiến Phi rủ rê con mà?

- [Phét nó vừa thôi! Kiến Phi mà mẹ còn không hiểu sao? Thằng bé hiền lành, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, làm sao có chuyện nó chủ động rủ rê con ăn chơi sa đọa chứ? Mẹ nói cho con biết nha Chu Kiêu Nhiên, trong vòng một tháng mà con không tìm được bạn gái ra mắt cha mẹ thì con chuẩn bị tinh thần đi!]

- Chuẩn bị gì ạ?

- [Một ngày hai mươi tư tiếng, trừ tám tiếng ngủ... À không, sáu tiếng thôi. Trừ sáu tiếng đi ngủ, thì mười tám tiếng còn lại đều phải đi xem mắt! Xem đến khi nào con có vợ thì thôi!]

Nói xong thì Đàn Thương Xuyến cũng lạnh lùng tắt máy, hành động của mẫu hậu đại nhân giống như là bà ấy đang cầm con dao và xoáy vào tim của Chu Kiêu Nhiên.

Vừa rồi bà ấy nói chuyện với Đàn Thi Ý thì thiếu điều là lưu luyến không buông, dường như là muốn trò chuyện thâu đêm suốt sáng với cháu gái, còn dặn dò Đàn Thi Ý phải ngủ đủ tám tiếng, đừng quá lao lực, cũng đừng áp lực chuyện chồng con. Chẳng những thế mà bà ấy còn nói rằng nếu Đàn Thi Ý không lấy chồng thì bà ấy nuôi cả đời!

Đó là cháu gái! Là cháu gái thôi đó!

Còn thằng con trai ruột thì... Chẳng những là không cho đi làm mà còn cắt giờ ngủ xuống còn sáu tiếng nữa chứ... Nói mà rớt nước mắt luôn á!

Riêng Nhiếp Hoài Lễ đứng ở giữa và nghe cả hai cuộc trò chuyện thì anh cũng rút ra được kinh nghiệm xương máu rồi.

Đàn Thi Ý - là trái tim của Đàn gia, là bảo vật vô giá của nhà họ Đàn.



Vốn bảo vật này... Anh nhất định phải nâng niu trong tay!

Nhiếp Hoài Lễ nhìn cô, sau đó nói:

- Anh có gặp mẹ của Chu Kiêu Nhiên rồi, cũng chưa từng thấy bác ấy mạnh tay với nó như vậy.

- Anh biết vì sao không?

- Vì sao?

- Vì lúc trước... Có em làm hậu thuẫn, nên Chu Kiêu Nhiên mới có thể tung hoành ngang dọc. Bây giờ... Thì mơ đi!

Nhiếp Hoài Lễ nhìn cô gái đang "sĩ" này mà chỉ biết phì cười vì cô quá đáng yêu.

Thật sự là phạm luật rồi! Nếu Đàn Thi Ý cứ đáng yêu như vậy thì ai chịu cho nổi chứ?

Và rồi cuối cùng thì chuyện cần làm hiện tại cũng đã làm xong, Nhiếp Hoài Lễ sau khi tiễn Đàn Thi Ý và Chu Kiêu Nhiên xong liền đưa Tăng Kiến Phi về nhà.

Ủa mà...

Anh có biết nhà nó đậu?

- Ê khứa, địa chỉ nhà đâu đưa tạo nhanh lên!

- 1,2,3 dzô!

- Dzô cái đầu mày!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.