Tiêu Yến sau ngần ấy năm ngủ được một giấc ngon lành và tràn đầy sức sống, có đủ tự tin để trở về Tiêu gia. 
Buổi sáng cô make up thật lộng lẫy sau đó nhờ Ngô Hi Trạch đưa mình về nhà. 
Ngô Hi Trạch sợ cô bị thương mà muốn đi theo nhưng Tiêu Yến đã từ chối, đây là việc riêng của gia đình cô, chính cô sẽ là người xử lý. 
Sau khi Tiêu Yến bước vào, một nhà ba người vô cùng "đoàn kết" đang đứng một hàng trước cửa chờ cô về. 
Tiêu Yến phải nói rằng cô vô cùng cảm động bởi vì lần đầu tiên trong đời được đón tiếp hoành tráng như thế này. 
Tiêu Chí Nguyên không nhiều lời hùng hổ tiến lên cho cô một bạt tai khiến Tiêu Yến nghiêng hẳn mặt về bên phải. 
Ba cô thì thôi đi, đến cả Tiêu Gia Nhi cũng tiến lên cho cô một tát, nhưng lực cổ tay của cô ta yếu đến mức khuôn mặt cô không thể lung lay. 
Chẳng phải cô ta nể tình gì mà cô ta thật sự vô cùng yếu ớt, không giống như Tiêu Yến, từ nhỏ đã lăn lộn bên ngoài kiếm tiền nộp học. 
Thế nhưng cô ta thật sự đổi vai vế rồi à? Tiêu Yến lâu nay còn nghĩ mình là em của Tiêu Gia Nhi không ấy. 
Bị con ngu ngốc dơ bẩn không cùng đẳng cấp này cho một bạt tai, đương nhiên Tiêu Yến không nhẫn nhịn mà cũng vung tay cho cô ta một cái tát. Cô ta vừa la hét nghiêng mặt qua bên phải sau đó hai giây lại bị đánh đến nghiêng mặt qua bên trái, cái thứ hai chính là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chinh-la-em/245201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.