Cảnh sát chỉ yêu cầu bọn họ mở gói hàng ra để kiểm tra, sau khi xác định không chứa hàng cấm gì thì lại cho đi.
Mãi đến lúc này Cao Nguyên mới biết thứ dài dài kia là kiếm, còn bọc đồ hắn ôm là một đống quần áo với lông thú trắng xoá. Cũng may kiếm vừa nhìn đã biết là mô hình, bằng không cả hai đã lên đồn vì tội vận chuyển vũ khí trái phép.
"May thật, may thật." Xuân Chiến sau khi chào tạm biệt cảnh sát liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà chút cản trở nho nhỏ này khiến bọn họ vẫn đến muộn hơn dự tính một chút. Lúc hai người đến nơi, trước cửa quán đã ngồi sẵn năm, sáu người. Chủ quán cũng vừa đúng lúc tới mở cửa, một đám coser thoát kiếp đầu đường xó chợ vội chui vào ngay.
"Một, hai, ba..." Xuân Chiến lẩm bẩm đếm, bụm mặt khóc than, "Tao là người thứ sáu, kiểu này phải đến mười giờ mới xong."
Cũng may MUA đến đúng giờ, cho nên bọn họ không cần chờ thêm, bắt tay vào làm việc ngay. Cao Nguyên xuống lầu mua hai ly nước, lúc quay lên thì đã trông thấy Xuân Chiến đội chụp tóc tự cầm phấn nền dặm cho mình rồi.
Ảnh minh hoạ đồ chụp tóc (wig cap)
Cậu như sực nhớ ra điều gì, liền lấy trong túi áo một hộp nhỏ có hình số tám. Bên trong là một cặp kính áp tròng màu vàng, dưới sự kinh hãi của Cao Nguyên Xuân Chiến chỉ mấy năm giây gắn oạch vào mắt là xong.
Chớp mắt vài cái, màu nâu sậm tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chet-ruoi/2447582/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.