Sở Lâm chạy theo cô , anh biết cô bây giờ không muốn gặp mình . Lặng lẽ đứng nhìn cô ở đó .
Mỹ Kỳ ngồi gục xuống khóc . Tiếng khóc của cô ngày một lớn . Khóc một hồi , cô loạng choạng đứng dậy . Do mang giày cao gót cộng thêm cô cũng ngà ngà say , đứng lên loạng choạng . Anh hốt hoảng chạy lại đỡ cô . Cô đẩy tay anh ra . Hết cách anh vác cô lên đi thẳng ra xe mặc cho cô vùng vẫy đánh loạng xạ . Anh phóng xe như bay đi
- Nhà em ở đâu ... _ anh hỏi cô nhưng vẫn tập trung lái xe .
- Khách sạn Blue ... cảm ơn . _ giọng nói lạnh nhạt có chút mệt mỏi vang lên .
Anh nhíu mài , nhìn biểu cảm gương mặt cô qua gương chiếu hậu . Cô không nói gì im lặng , lạnh nhạt đưa mắt nhìn ra ngoài . Đường xá náo nhiệt , nhưng cảm giác thật buồn . Một lúc sau , cô quay sang giận dữ nhìn anh .
- Anh đưa tôi đi đâu vậy ??
- Nhà anh ...
Một câu nói nhàn nhã ngắn gọn khiến người ta tức giận . Chưa kịp mở miệng nói thì xe đã dừng trước cửa một biệt thự . Rất lớn không khác gì của Âu gia . Anh vòng qua xe mở cửa cho cô , cô vẫn ngang bướng không chịu xuống xe mà khăng khăng bắt anh đưa về . Anh tức giận bế thẳng cô vào nhà . Anh đi thẳng lên phòng mặc cho cô vùng vẫy .
Quản gia chưa kịp chào thì thấy anh bế một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chet-nguoi/1797508/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.