Rồi khi đến nơi , cô lại nhìn thấy anh đang ở đó , cười nói với Lâm Nhã . Định bước tới nhưng lại lùi về , thiết nghĩ đến đó tạm biệt chắc sẽ ngượng hơn .
Cứ thế lủi thủi một mình , vừa đi vừa cười . Cô cười cho thứ tình cảm ngu ngốc này . Đưa tay sờ thứ nhói trước ngực . Cô đau chứ , từ khi bắt đầu cô chi là kẻ ngoài cuộc . Rồi cô quyết định rời đi trong hôm nay . Đi để quên tất cả quên luôn tình cảm cô dành cho anh .
Nói vậy nhưng cô luôn dõi theo anh , ở Mỹ cô thường xuyên đọc báo , theo dõi thông tin về anh . Cứ như vậy thầm lặng kéo dài thứ tình cảm đó suốt một năm trời . Rồi đọc được thông tin Sở thị phá sản , con trai cả Sở thị chết do xe lao xuống biển.
Cô như khóc nấc lên .
- Chị có biết không lúc ấy em đau khổ lắm chứ . Đến khi sắp quên được rồi anh ta lại trở về .... Trở về làm gì chứ , coi em là trò cười sao..
Tư Thanh như hiểu phần nào đó . Cô chỉ biết vỗ nhẹ an ủi cô .
- Nè hai cô em xinh đẹp ... sao buồn vậy cần mấy anh đây góp vui không .
- Bỏ tay chó mày ra , đừng chạm người tao .
Tư Thanh liết nhìn đám người không biết sống chết kia .
- Ây ya cũng hung dữ thật đó , nhưng đúng gu của anh ...
- Ấy cô em xinh đẹp này sao lại khóc ...
Hắn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-chet-nguoi/1797507/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.