Vừa vào đến cửa, Tạ Miên đã nghe thấy tiếng nói chuyện ầm ĩ, có cả tiếng trẻ con cười đùa nữa.
Giống như đến tết ý.
Tạ Miên liếc mắt nhìn lén gương mặt đẹp trai kia.
Không ngờ sau 8 năm Khúc Quân Kỳ được họ hàng để ý nhiều đến như vậy.
Nhớ lại lúc trước, ngoài ba mẹ Khúc, Khúc Dao, người làm trong nhà và cô ra, không một họ hàng nào dám nói gì về anh.
Nói chính xác hơn là không quan tâm đến anh.
Một phần là do anh quá kiêu ngạo, không ai dám đến bắt chuyện.
Phần hai là thêm cái tính nóng nảy thời thiếu niên nữa, ai dám nói gì về anh, Quân Kỳ luôn làm lớn chuyện lên, đanh đá, chanh chua, nói lại khiến người ta thối hết cả mặt.
Tạ Miên đã từng được chứng kiến sự việc ấy.
Đến mức ba mẹ Khúc phải bảo vệ sĩ khiêng anh lên nhốt vào phòng, thì đã tưởng tượng được sự việc ấy khủng bố đến thế nào rồi.
Từ đấy không ai dám nói gì về Khúc Quân Kỳ nữa, nếu có nói thì sẽ không bao giờ nói trước mặt anh.
Lúc đấy, họ hàng ai ai cũng nghĩ với cái tính này thì Khúc Quân Kỳ sẽ không làm nên được việc gì trong quân đội.
Ai ngờ giờ đây anh đã lên chức thượng tướng.
Mà mới có 26 tuổi.
Còn giỏi hơn cả ba Khúc nữa.
Cho nên hôm biết tin anh lên chức cao như vậy, họ hàng đều đến chúc mừng ba mẹ Khúc.
Thái độ khác hẳn với trước kia.
Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-ai-tinh-thuong-tuong-dai-nhan-chuyen-sung-kieu-the/2711837/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.