Sáng hôm sau, Tạ Miên thức dậy sớm, hôm nay cô phải đi đến trường mới để nhận lớp, rồi còn làm quen với bạn học nữa.
Ấy vậy mà đã lên cấp 3 rồi, nhanh thật.
Cốc cốc.
Khi Tạ Miên đang đánh một ít son cho tươi tắn, bỗng có tiếng gõ cửa, cô hoang mang nhẹ.
Hôm nay chị Khúc Dao có đi học đâu?
Cô nhanh chân chạy ra mở cửa, người đứng gõ cửa là Khúc Quân Kỳ.
"Có chuyện gì ạ?" Trên đầu Tạ Miên hiện lên một dấu hỏi.
Sao mới sáng sớm Khúc Quân Kỳ đến tìm cô rồi? Chẳng lẽ muốn nói tiếp về vụ tối hôm qua à?
"Xong chưa, anh đưa em đi đến trường." Anh nhìn đông hồ, cả người đều toát ra vẻ trưởng thành khiến Tạ Miên không quen.
Cô vẫn là quen cái hình ảnh anh mặc đồng phục, lúc nào cũng cười cười như tên biến thái thích dụ dỗ trẻ con hơn.
"Không cần, không cần, em tự đi được." Cô lắc đầu từ chối.
"Em định đi bằng gì? Bác Lý hôm nay ốm rồi, không lái xe đưa em đi được, chú Phương cũng về quê."
Sao trùng hợp quá vậy?
Chú Phương thì không nói, nhưng bác Lý ốm đúng lúc vậy? Hôm qua vẫn khỏe mạnh bình thường mà?
"Vậy anh đợi một chút, em lấy chút đồ."
Quân Kỳ gật đầu, Tạ Miên không đóng cửa, cô lấy những đồ cần thiết cho vào túi rồi mang theo ra ngoài.
Hai người xuống thẳng đến gara, cô đứng ngoài đợi Quân Kỳ một lúc thì anh lái xe ra.
Chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ngot-ai-tinh-thuong-tuong-dai-nhan-chuyen-sung-kieu-the/2711833/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.