Bóng đêm lùi ngược lại, máu thịt loang lổ trên mặt đất cũng thu nhỏ dần rồi biến mất. Mặt trời nhô lên từ phía tây, ánh sáng hoàng hôn chiếu sáng mặt đất, phủ thêm cho mặt đường sạch sẽ một lớp hào quang. Gió mát mẻ thổi qua, xóa đi mọi ngột ngạt trong không khí. Mái tóc dài khẽ bay lên, màu bạc rút dần đi, thay vào đó là màu đen bóng. Dung nhan hoàn mỹ như thần cũng biến hóa, cuối cùng lại trở lại là khuôn mặt của một vị thư sinh nho nhã. Hai bên đường, những công tử tiểu thư quý tộc kết bạn với nhau, cười nói vui vẻ. Không ít người đi ngang qua Quân Mặc Li cùng Quân Dạ Hàn đều liếc nhìn hai người một cái, có chút tò mò, nhưng cũng không hề lưu ý nhiều mà lướt qua luôn. 
Quân Mặc Li nhìn cảnh tượng phố xá tấp nập trước mắt, có chút hoảng hốt. Nhưng sau đó, linh lực vốn đã mất đi lại đột ngột tràn ngập trong cơ thể, làm cho hắn nhanh chóng thanh tỉnh. 
Cảm nhận được bàn tay vòng quanh ôm chặt eo của mình của Quân Dạ Hàn, hắn liền quay sang, nhìn vào đôi mắt ôn nhu của y. 
“Ta không muốn trở thành khỉ để mọi người nhìn ngắm giữa đường đâu…” 
Quân Dạ Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt trong suốt của Quân Mặc Li, cũng dịu dàng cười khẽ một tiếng, buông tha cho vòng eo của hắn. Quân Mặc Li lui ra sau một chút, nghiêng đầu nhìn về phía nhà nghỉ trước mắt, liền hiểu ra mọi chuyện. 
“Là ‘Nghịch chuyển không gian thời gian’ sao?” quân mặc li khẽ thì thào, lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573357/quyen-3-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.