Ánh sáng mặt trời sau giờ ngọ rực rỡ chiếu lên mặt đất, băng tan, chảy thành từng dòng. Tiếng nước chảy róc rách vang vọng trong đình viện, làm cho đình viện u tĩnh càng có cảm giác yên bình. Một nam tử áo trắng ngồi cạnh dòng suối nhân tạo trong vườn, quần đã sắn đến đầu gối, hai chân của hắn thả trong dòng nước lạnh, hai tay của hắn cầm một chiếc cần câu làm bằng trúc tím, khuôn mặt bình tĩnh.
Trong nước suối trong suốt thỉnh thoảng sẽ có một vài con cá nhỏ bơi lội, những chiếc vây cá nho nhỏ bơi lội tung tăng giữa cổ chân trắng muốt của nam tử, con các nào lớn mật thậm chí còn dám hôn lên da của hắn, cảm giác hơi buồn buồn làm cho nam tử nở nụ cười.
“Đến giờ dùng cơm trưa rồi.” Lam Thánh Âm xuất hiện ở sau lưng nam tử áo trắng, đôi mắt lạnh lẽo tràn ngập trào phúng. Mà nam tử áo trắng nghe thấy tiếng nhắc nhở của y, nụ cười càng trở nên rạng rỡ hơn.
“Khi nào câu được cá ta sẽ đi ăn cơm.” Nam tử áo trắng nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt mang cười vẫn nhìn chăm chú vào mặt nước.
Lam Thánh Âm nắm chặt hai tay lại, đè nén cảm giác muốn nổ tung lên vì tức giận ở trong lòng, khuôn mặt xinh đẹp của y cũng trở nên có chút méo mó. Y thực sự, thực sự muốn đánh kẻ trước mắt này một trận thật tàn bạo, muốn đáng cho y kêu cha gọi mẹ đến chết! Nhưng y lại không thể làm như thế được. Vì nếu y đánh Quân Mặc Li, chẳng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573343/quyen-3-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.