Hởi thở băng hàn tràn ngập trong đại điện, lạnh lẽo đến tận cốt tuỷ. Lam Thánh Âm ngã xuống nền đá bạch ngọc, thân mình run rẩy vì lạnh lẽo, đau đớn, đôi mắt vô thần trống rỗng trợn to nhìn lên trần nhà, không chút tiêu cự.
Quân Dạ Hàn ôm chặt Quân Mặc Li vào trong lồng ngực mình, đôi mắt đen sâu như đáy vực, ngón tay y khẽ run run xẹt qua cổ của Quân Mặc Li, một luồng ánh sáng trắng hiện lên, vết đao cứa nhàn nhạt trên cổ của hắn liền biến mất.
“Li nhi, có đau không?”
Quân Mặc Li cảm nhận được cánh tay của Quân Dạ Hàn khẽ run run, nhẹ nhàng lắc đầu.
“Dạ, ta không đau. Ngươi xem, vết thương được ngươi chữa khỏi rồi còn gì.”
Quân Mặc Li ngẩng đầu, để lộ ra cần cổ trắng nõn. Quân Dạ Hàn càng ôm chặt Quân Mặc Li hơn, cảm nhận được thân thể ấm áp trong vòng tay mình, cảm giác lo lắng hoảng sợ trong lòng lúc này mới trầm xuống.
“Không đau thì tốt…”
Giọng nói của y nhè nhẹ vang lên, ẩn ẩn bên trong là chút run rẩy sợ hãi, Quân Dạ Hàn cúi đầu dùng đôi mắt ôn nhu ấm áp nhìn Quân Mặc Li.
Lát sau, Quân Dạ Hàn buông Quân Mặc Li ra, quét mắt nhìn về phía Lam Thánh Âm đang nằm trong vũng máu, khoé môi y lạnh lùng cong lên, đôi mắt vô cảm.
Khoảnh khắc vừa rồi, nếu không phải y cố hết sức thi triển năng lực phá vỡ không gian, thì có lẽ người đang nằm trên mặt đất lúc này đã là Li nhi rồi. Nghĩ đến đây, đôi mắt lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573342/quyen-3-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.