Quân Dạ Hàn mỉm cười nhìn Quân Mặc Li, bàn tay thon dài từ từ nắm chặt lấy tay của hắn, giống như vội vàng muốn trói buộc cái gì. 
Quân Mặc Li cong khóe miệng, đôi mắt đen như ngọc, ấm áp như xuân. 
“Quân phụ…….“ Giọng nói mờ ảo nhẹ vang lên như một tiếng thở dài, lại giống giọng cảm thán, phiêu tán trong không gian. 
Có hào quang màu xanh lam băng giá phát ra từ chỗ giao nhau giữa hai bàn tay, Quân Mặc Li chọn lúc Quân Dạ Hàn hơi buông lỏng tay liền rút tay của mình ra, bàn chân đạp lên mặt nước lấy đà bay về phía sau, trong bàn tay phải là một cây kim bằng băng vẫn còn đang tỏa ra ánh sáng xanh lam. 
“Chẳng lẽ Cửu nhi định phế cánh tay này của quân phụ sao?” ánh mắt Quân Dạ Hàn nhìn Quân Mặc Li vẫn rất dịu dàng, cánh tay trái bị kim đâm đã đóng băng. Nhưng y chỉ dùng tay phải quét qua một chút, tay trái y đã trở lại bình thường. 
“A a, Mặc Li chỉ định đáp lại món quà gặp mặt của quân phụ thôi mà, hơn nữa Mặc Li đâu nỡ khiến quân phụ bị thương?” Quân Mặc Li nâng tay, cười khẽ. 
“Cửu nhi lại không tin tưởng quân phụ, thật sự làm trẫm cảm thấy thương tâm. Cửu nhi nếu không ngoan, vậy hãy để quân phụ dạy cho ngươi biết thế nào là ngoan ngoãn.“ Quân Dạ Hàn cũng bước lên mặt nước, chầm chậm tiến về phía Quân Mặc Li, nhẹ phất tóc một chút, mái tóc đen tuyền của y cũng dần phát ra hào quang màu đen… 
Quân Mặc Li đứng im tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573267/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.