Di Á năm 10036, ở Thủ đô của đế quốc Đồ Lan luôn luôn tràn ngập tiếng người, mỗi ngày đều có rất đông sứ giả của các nước, du khách ào ào tiến đến. Đô thành phồn vinh thanh lịch, nhà nào cũng dán nào cũng dán một bức tranh cầu an lành, cầu phúc tự vẽ trước cửa nhà. Có bức được vẽ khá đơn giản, có bức lại cầu kỳ phức tạp. Những bức tranh này đều được vẽ để chúc mừng cho ngày sinh nhật sắp tới của Đồ Lan đế quân. Cho nên dù là bức tranh đơn giản hay phức tạp, thì đều thể hiện được sự dụng công của người vẽ.
Trong đình viện Quỳnh Ngọc các, khắp cả sân đều là một màu trắng muốt, là màu của hoa hi hải nở rộ. Những bông hoa thuần trắng tinh khiết, giống như tuyết lan tràn đầy sân, một con đường nhỏ xuyên qua biển hoa, dẫn đến đình hóng mát ở trung tâm. Trên bàn đá trong đình đã bày sẵn mấy đĩa điểm tâm, hương thơm ngọt ngào hấp dẫn. Nam tử mặc y phục màu đen ngồi bên cạnh bàn đá, tay phải ôm một người. Người kia mặc quần áo lụa màu trắng, có mái tóc dài màu xanh lục và một khuôn mặt xinh đẹp xuất trần.
“Trẫm biết Tu rất yêu màu trắng, cho nên trẫm đã sai người trồng đầy một biển hoa hi hải màu trắng cho Tu, ngươi có thích không?” Quân Dạ Hàn nhẹ nhàng hỏi, y cúi đầu dùng đôi mắt ôn nhu nhìn nam tử đang tựa vào người mình.
“Chỉ cần quân thượng thích, Tu cũng sẽ thích.” Tu Thuỵ Nhĩ – Tác Phỉ Đặc khẽ nâng khuôn mặt xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-na-hoan-my/1573266/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.