Tháng ngày định cư ở Trung Quốc bình tĩnh đến lạ thường, nơi này không có một ai biết cậu, họ đều chỉ cho rằng cậu là một người nước ngoài bình thường sinh sống ở đây. Các bạn hàng xóm cũng rất hòa thuận, sau khi cậu từ từ thông thạo được tiếng Trung, họ cũng thường xuyên chào hỏi cậu.
Cậu vẫn độc thân, nhưng trên ngón áp út có đeo một chiếc nhẫn. Cũng có người tò mò, thậm chí còn có vài bà lão trong lúc nói chuyện thường hỗ trợ giới thiệu bạn gái cho cậu.
Nhưng Harry chỉ cười cười, nói thật lòng rằng cậu đã có người yêu, tuy rằng tạm thời bị chia cắt, nhưng sẽ có một ngày họ gặp lại nhau.
Lâu dần, mọi người chung quanh đều biết người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn này yêu một người tha thiết, cậu đang chờ hắn.
....
Sau nửa năm định cư ở Trung Quốc, Harry mở một nhà sách cách nhà không xa, nó không lớn, bày một loại giá sách làm bằng gỗ, ở giữa trải thảm màu vàng nhạt, trên thảm bày một cái bàn tròn nhỏ cũng vài cái ghế dựa mềm để người nghỉ ngơi, ngoài ra còn có trà nhài và điểm tâm đơn giản.
Nơi làm nhà sách có chút vắng, rất ít người đến, nhưng cũng yên tĩnh, đẩy cửa ra là nhìn thấy một con ngõ nhỏ, trên vách tường là những loài cây leo màu xanh lục, không biết tên là gì, có kích cỡ to tương đương bằng bàn tay của một đứa trẻ, gió vừa thổi, liền phát ra tiếng tất tất tác tác.
Harry cảm thấy như vậy vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165861/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.