Tuy rằng vô cùng muốn ở chung với Draco càng lâu càng tốt, nhưng thân là một trong hai dũng sĩ của Hogwarts, thời gian nhàn nhã của Harry rất nhanh sẽ không còn dư thừa được bao nhiêu.
Ngay cả thời gian hẹn hò của hai người cũng thường biến thành thời gian nghiên cứu đề mục thi đấu.
Không có quá nhiều bạn trai căn bản là một thư viện di động kiêm chức cố vấn như Draco, Harry vui mừng phát hiện cái ám chỉ khiến người ta đau đầu kia quả thực chả tính là gì với Draco.
"Bỏ quả trứng vàng vào trong nước," Draco hời hợt nói, "Đây là tiếng hát của người cá."
"Trong nước?" Harry nghi hoặc nhíu nhíu mày, "Được rồi, chờ em về ký túc xá sẽ vứt nó vào chậu nước sau."
"Không cần chờ tới khi trở về, hiện giờ làm cũng chẳng sao."
"Cái gì...."
Lời Harry còn chưa nói hết, nghi vấn của cậu đã được giải đáp.
Trên sàn nhà bóng loáng của Phòng Cần Thiết đột nhiên có một khối đất nhô ra, từ từ bành trướng, vặn vẹo, cuối cùng biến thành một bồn sứ màu trắng mạ hoa văn thược dược bằng vàng rất lớn.
Harry không biết mình có nên thán phục hay không.
"Nơi này là Phòng Cần Thiết." Draco thấy dáng vẻ sững sờ của cậu, cười khẽ.
....
Tìm tìm chúng tôi đi
Ở nói thanh âm của chúng tôi vang lên
Chúng tôi không có cách nào ca hát trên mặt đất
Khi bạn sưu tầm
Xin hãy cẩn thận thương lượng
Chúng tôi đã đoạt đi bảo bối mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165843/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.