Qua gần nửa tháng sau, Harry mới tới Phòng Cần Thiết lần thứ hai.
Khi cánh cửa lớn chậm rãi hiện lên ở trên tường, cậu không tự chủ được nghĩ, có khi nào Draco đã không còn chờ ở nơi này nữa hay không. Sau khi cậu thất hẹn lâu như vậy, cậu chủ Malfoy này liệu có mất hứng với trò chơi nông cạn kia, quyết định bứt ra rời đi.
Cậu không tự chủ được thấy hơi hoang mang, thậm chí còn có một loại kích động muốn chạy trối chết.
Nhưng trước khi cậu chạy đi, cánh cửa đã được kéo ra, không một tiếng động.
Bên trong, tất cả vẫn y như cái ngày cậu hốt hoảng rời đi, lò sưởi còn đang đốt cháy, trên đất bày ra tấm thảm lông dê dày nặng, trên khay trà khéo léo là bánh trái tinh xảo cùng ấm trà ấm áp....
Còn có cái người ngồi tùy ý trên ghế salon kia.... Hắn vẫn như cũ, đuôi lông mày bên khóe mắt đều lộ ra vẻ lười biếng, nhưng ánh mắt lại sắc bén, trên đầu gối bày ra một cuốn sách màu đen bìa cứng đã được mở một nửa, khi nhìn thấy cậu đến, hắn hơi nhếch miệng, thái độ tự nhiên, thật giống như Harry chưa từng rời đi.
Harry trố mắt đứng ở cửa một lúc, cũng không có trực tiếp đi vào, cũng chẳng nói cái gì, có chút mê mang nhìn chằm chằm vào Draco.
Draco thu hết dáng dấp của Harry vào mắt, đáy mắt xẹt qua một nụ cười, hắn buông quyển sách trên tay xuống, đi tới bên người Harry.
Harry còn chưa lấy lại tinh thần, người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165841/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.