Những bụi gai che trước mặt Harry phảng phất như có sinh mệnh, dưới sự chỉ huy của cậu, tập hợp thành những luồng bụi gai thô to rắn chắc quấn chặt lấy cơ thể to lớn của Tử Xà, gai nhọn cứng rắng đâm xuyên qua lớp da không hề cứng rắn của nó, lưu lại từng vết thương nhuốm máu.
Harry nhìn Tử Xà không ngừng giãy dụa, ánh mắt lạnh lẽo đến mức bất kỳ người nào, dù có biết cậu hay không, đều cảm thấy sợ hãi.
Tử Xà vẫn không mở mắt ra, tuy rằng cơ thể đã bị bụi gai quấn chặt, nhưng cái đuôi thô to linh hoạt của nó vẫn mang theo đợt gió mạnh mẽ, vung về phía Harry.
Lần này, Harry thậm chí không cần niệm thần chú, những cây nhũ băng sắc bén ở trước mặt cậu đã tự xếp thành tư thế tấn công, sau đó, tàn nhẫn đem cái đuôi Tử Xà to hơn cả eo của người trưởng thành, đóng như đóng đinh lên trên mặt đất.
Tử Xà khi nãy mới còn là một học sinh năm nhất mang tên Chad, lúc này lại đau đớn, co quắp thành một cục, cơ thể điên cuồng giãy dụa, vặn vẹo. Nó đã cảm giác được bản thân đã đánh giá thấp đối thủ, hiện tại phương pháp tự vệ tốt nhất chỉ có thể là mở to đôi mắt ra, nó đã không còn hy vọng có thể hoàn thành nghi thức hiến tế kia nữa....
Thế nhưng, đã chậm mất rồi.
Harry ra tay nhanh đến mức khiến người ta không thấy rõ, hầu như chỉ qua có một giây, hai mắt còn chưa kịp mở của Tử Xà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-khong-che-lam-song-thinh-phong-qua/3165802/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.