Nguyễn Ngưng nuốt nước bọt, cẩn thận dịch chân, chuẩn bị chạy khỏi hiện trường trước khi Phó Minh Viễn tỉnh dậy. 
Nhưng trời không chiều lòng người, lông mi người đàn ông khẽ run lên, mở mắt ra trước khi cô thoát khỏi. 
ʍôиɠ lung qua đi, anh cười hài hước nhìn cô. 
“Anh Minh Viễn, chào… chào buổi sáng.” Nguyễn Ngưng ra vẻ bình tĩnh chào hỏi. 
Phó Minh Viễn nhìn cô gái trêи người, bỗng nhiên cong môi. 
“Chào buổi sáng.” 
Sau đó cúi người, hôn lên đôi môi hồng của cô. 
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt qua đi, anh đứng dậy xuống giường, duỗi cái eo lười biếng vào phòng tắm. 
Nguyễn Ngưng chớp mắt, ngơ ngác nhìn bóng lưng anh, ngón tay mảnh khảnh khẽ chạm vào môi. 
Đây… đây chỉ là một nụ hôn chào buổi sáng đơn thuần thôi đúng không? 
Dù nghĩ vậy, cô vẫn không nhịn được mà nhếch miệng, cười ngọt ngào. 
Lúc Phó Minh Viễn từ trong phòng tắm đi ra, cô mới vội gẩy tóc rối, dẫm lên dép lê lộc cộc chạy qua bên người anh, vọt vào trong phòng tắm. 
Thấy cô hoang mang rối loạn, Phó Minh Viễn nhẹ nhàng cười, xoay người đi vào phòng thay quần áo. 
Cửa vừa đóng lại, cửa phòng tắm lại mở ra một khe hở nhỏ. 
Nguyễn Ngưng ló đầu ra, nhìn phòng thay quần áo, nhớ tới buổi sáng hôm đó, nhìn thấy một màn kia trong chung cư của anh, mặt đỏ bừng. 
Cô rụt đầu lại, đóng cửa phòng vào rửa mặt. 
Buổi sáng ăn cơm, lại diễn một màn ân ái trước mặt ba Nguyễn mẹ Nguyễn. 
Hôm qua Nguyễn Dật Trạch khuya mới về, hình như uống không ít rượu, lúc được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon/1668735/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.