Đột nhiên không kịp phòng ngừa mà nghe thấy lời này, tim Nhan Tịch đập lỡ một nhịp.
Cô thật sự muốn thời gian dừng lại một khắc, vĩnh viễn ôm chặt anh trai.
Lưng Tạ Gia Diên rất rộng lớn, dựa vào khiến người ta có cảm giác thật an toàn.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Trạm cùng Triệu Triết Hiên ở phía sau đuổi kịp, Triệu Triết Hiên khinh thường nói với Tạ Gia Diên:
"Tốc độ của cậu quá chậm, không được rồi!"
Anh mang nhóc con đi hóng gió, không phải muốn cùng bọn họ so đo.
Tạ Gia Diên như cũ tốc độ chậm rì rì, bọn họ nói gì cũng không sao.
"Cậu xem vẻ mặt hưởng thụ của cẩu lão Tạ, nhất định là đối với em gái cậu có cái ý nghĩ không an phận, cậu có thể chịu được sao?" Triệu Triết Hiên châm ngòi ly gián hỏi.
"Cậu ta có thể trở thành em rể tớ thì càng tốt."
Lâm Trạm ước rằng Nhan Tịch có thể ở bên Tạ Gia Diên, hắn còn chưa thấy qua đàn ông thanh tâm quả dục hơn Tạ Gia Diên, trong trường học nhiều nữ sinh theo đuổi như vậy, cậu ta hoàn toàn thờ ơ, nếu Nhan Tịch cùng cậu ta ở bên nhau, sẽ có cảm giác an toàn hơn.
Triệu Triết Hiên cười hắc hắc: "Em gái cậu lớn lên xinh đẹp vậy, tớ cũng nguyện ý làm em rể cậu."
"Cậu không được."
"Vì sao?"
"Quá xấu."
"Lâm Trạm, cậu con mẹ nó....."
Triệu Triết Hiên rất muốn dùng ca nô tông hắn.
Hai người trò chuyện một lúc, Tạ Gia Diên đã chở Nhan Tịch đi rất xa.
Giữa biển có một hòn đảo nhỏ, Nhan Tịch tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-hon-tam-phan-ngot/437520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.