Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hina? Tại sao lại là cái tên này?"
"Bởi vì đó là hóa thân của Bertis, nàng tiên trong rừng. Bertis là một yêu tinh nghịch ngợm tràn đầy năng lượng, và tôi hy vọng em cũng có thể hạnh phúc như vậy."
- ------------------------------------------------------
Có bất thường.
Khi Belin đi qua con phố dài, anh hơi cau mày, cảm nhận được trong không khí có sát khí, anh thận trọng, vận sức chờ đối phương phát động.
"Đứng lại! Là ai?" Một bóng đen lóe lên từ phía sau góc tường, khi nhìn thấy anh, hắn sửng sốt, cúi đầu chào: "Belin đại nhân!"
Người đó lại mặc đồ đen, trên trán có khắc một cây thánh giá màu bạc, đó chính là dấu ấn của thành viên Linh giới.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
"Có một linh hồn quỷ dữ lượn lờ trong khu vực này, điều này đã khiến nhiều người sợ hãi. Chúng tôi đang khẩn cấp xử lý và muốn bắt nó trở về Linh giới ( thế giới linh hồn)."
Một, hai, ba, bốn, năm, có những năm ẩn sĩ được phái tới, xem ra ác ma này thật là gian xảo. Belin gật đầu, xoay người chuẩn bị rời đi, nhưng tên kia lại gọi anh lại: "Belin đại nhân! Ngài... Ngài không trở về Thiên giới sao?"
"Ta còn có việc." Anh nhẹ nhàng đáp.
"Nhưng mà Daluo đại nhân rất mong muốn ngài trở về..." tên kia còn muốn nói gì đó, xa xa liền nghe thấy một tiếng còi bí mật, ác ma đã xuất hiện! Hiện tại, hắn cũng không quan tâm lại nói lời từ biệt, lập tức bay vào trong tường, biến mất.
Cùng lúc đó, ở bên kia đường, một bóng người màu trắng chậm rãi xuất hiện.
Belin hơi ngạc nhiên - trẻ con?
Ác linh hóa ra chỉ là một cô bé sáu,bảy tuổi, tóc dài bù xù, khuôn mặt chỉ bằng một bàn tay, mặc một chiếc sarong cũ kỹ, chân trần, xem ra đã chết chưa quá 2 tháng. Hơn nữa, trên người cô bé không có tà khí, trong mắt lộ ra vẻ rụt rè đầy trẻ con.
( Sarong)

Chuyện gì thế này?
Cô gái nhỏ bước đến cửa sổ một ngôi nhà, lại quay đầu lại nhìn xung quanh, Belin vẫn đứng yên, dựa vào pháp lực của mình chỉ cần anh muốn đừng nói là một linh hồn đã chết, ngay cả một thiên thần cũng không thể nhìn thấy.
Quả nhiên, cô bé không hề thấy anh, mở cửa sổ của ngôi nhà đó và bò vào. Belin lại không khỏi nhíu mày, xem tư thế của cô bé vụng về như vậy, có thể dọa người sao?
Các ẩn sĩ của Linh giới đều đang theo dõi cô bé, chuẩn bị bắt quả tang khi cô bé chuẩn bị làm việc ác. Không ngờ sau khi vào nhà, cô chỉ loanh quanh trong bếp, trong tủ có bánh bao hấp còn thừa của bữa tối, cô đưa tay ra lấy một cái, suy nghĩ một chút có lẽ không đủ liền cầm thêm cái nữa, sau đó quay trở lại cửa sổ,dáng vẻ muốn ra ngoài.
Tình cờ, bà chủ nhà thức giấc lúc nửa đêm để đi vệ sinh, thấy hai chiếc bánh hấp đang bay chầm chậm qua cánh cửa nhà bếp đang hé mở, bà hoảng sợ đến mức hét lên chói tai, mắt trở nên trắng dã rồi ngã trên mặt đất ngất xỉu!
Động tác trèo qua cửa sổ của cô gái nhỏ dừng lại, cô nhìn người phụ nữ đang ngất xỉu trên mặt đất với vẻ mặt hoảng sợ, cô so với bà chủ nhà có lẽ còn kinh sợ hơn.
Lúc này tiếng còi vang lên, các ẩn sĩ lập tức nhảy vào vây quanh cô bé, dễ dàng tóm được cô. Khi bánh bao bị rơi xuống đất, cô bé bắt đầu vùng vẫy, cố gắng nhặt nó lên, nhưng cánh tay của cô đã bị giữ chặt, cô bé không thể cử động được.
Dưới ánh trăng mờ ảo, đôi con ngươi màu hổ phách trong vắt đầy nước mắt vừa đáng thương vừa ngây thơ rơi vào trong mắt Belin, trái tim anh chợt đập nhanh, cứ như vậy mà bị rung động.
Anh bước tới nắm lấy tay một ẩn sĩ, người kia sửng sốt: "Belin đại nhân!"
"Cô bé không phải là một ác linh."
"Nhưng......"
Ngay khi họ còn đang chần chừ, cô gái nhỏ đã mạnh bạo lao ra, nhặt những chiếc bánh trên mặt đất và bỏ chạy. Các ẩn sĩ hai mắt nhìn nhau.
"Giao cô bé cho tôi." Sau khi để lại những lời này, Belin quay người đuổi theo cô bé, không đến gần mà chỉ đi theo phía xa. Nhưng thấy cô bé cứ lao đi vun vút, đi lòng vòng mấy vòng rồi cuối cùng vào một con hẻm nhỏ, sau khi chắc chắn rằng không có ai đuổi kịp, cô bé kêu ô ô mấy lần vào cái thùng rác trong góc. Một lúc sau, một con chó hoang ló đầu ra khỏi thùng rác. Là giống chó Dingo.
( chó Dingo)

Cô bé nheo mắt cười, cầm bánh bao hấp đem đến trước mặt con Dingo. Con chó hoang nhanh chóng bò ra ngoài, sau đó quay lại và ngậm ra ba chú chó con từ thùng rác.
Cô bé vừa nhìn bọn nó ăn, vừa vui vẻ vuốt vuốt đầu chúng.
Belin lặng lẽ nhìn cảnh này, đôi mắt xanh lam càng trở nên thâm thúy.
P/s: hãy thả 1 sao nhỏ hoặc bình luận để ủn mông editor lười biếng ?. Cảm ơn nàng!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.