Edit: Witch _ Fair Play Team
Nhà tù Khang Sơn ngoại thành Đế Đô, chủ nhật hàng tuần mới được thăm hỏi phạm nhân, đến gần kỳ nghỉ cuối năm, Trình Ý Ý càng thêm vất vả mới có được quyền thăm hỏi.
Bởi vì thường ngày không có người ra ngoại thành, tuyết lớn nên Cố Tây Trạch trực tiếp lái xe đưa cô đi.
Bên ngoài nhà tù là mấy gốc cây già khô, một chiếc lá cũng không còn. Cành cây trơ trọc đọng đầy tuyết, giương nanh múa vuốt chỉ lên trời, làm người ta cảm thấy hơi cụt hứng.
- Muốn anh vào cùng không? - Cố Tây Trạch dừng xe, nghiêng đầu hỏi cô.
Trình Ý Ý lắc đầu:
- Em đi một mình cũng được.
Cô ôm theo vài cuốn sách cùng quần áo mùa đông mở cửa xe bước ra.
Cảm giác lạnh thấu xương trong nháy mắt truyền đến.
Từ lúc rời khỏi Đế Đô, đã nhiều năm rồi Trình Ý Ý mới lần nữa bước đến nơi này.
Lúc cha cô vừa mới vào tù, cô đang học trung học. Dựa trên pháp luật Trình Uyên và cô không có quan hệ thân thích, Trình Ý Ý lại là vị thành niên, không có ai giúp cô, mỗi lần đều phải trăm cay nghìn đắng mới có được cơ hội gặp mặt.
Về sau số lần càng nhiều, Trình Uyên cũng không muốn thấy cô nữa.
Đại khái ông cảm thấy, Trình Ý Ý nghĩ cách đến gặp mình làm chậm trễ việc học của cô. Hon nữa là, trong cuộc sống của cô nếu như không có người cha như ông sẽ trôi chảy hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dao-hoa/1861810/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.