Năm năm sau.
Tại chiến trường giữa quân Đế Quốc và quân Liên Minh, thành Adam.
“Bẩm báo thượng tướng đại nhân.” Gary Fox - thiếu tá dưới trướng Nicolas Á Phong nói: “Quân ta vốn dĩ đang ở thế yếu, nhưng thật may là quý cô Lusica đến kịp trị thương cho họ. Hiện tại quân ta đang đẩy lùi quân Liên Minh. Cô Lusica cũng trở về quân doanh rồi.”
Bọn họ đang ở trong lều trại của chỉ huy, đây là chiếc lều lớn nhất quân doanh. Bên trong đầy đủ tiện nghi, có giường tủ bàn ghế… không thiếu thứ gì, thậm chí còn có một gian bếp nhỏ xinh.
Tuy nói là lều nhưng đây là lều của tương lai, vì thế nên trên thành lều có bọc một lớp titan rắn chắc có thể chống chọi với mọi loại vũ khí sinh học, súng đạn hay lửa cũng không thể làm gì.
Nicolas Á Phong nghe thấy báo cáo liền quay người lại. Năm năm trôi qua, chiến trường và nỗi đau đã trui rèn khiến hắn trở nên cao lớn hơn, nước da cũng thiên về màu mật ong khỏe mạnh hơn khi ở Đế Quốc. Gương mặt hắn vẫn không thay đổi, vẫn mái tóc vàng và đôi mắt xanh biếc, chiếc mũi cao và đôi môi mỏng. Nicolas Á Phong vẫn luôn bày ra vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng như không quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh.
Nhưng cũng chỉ vì thế mà tạo nên quanh hắn một sức hút kỳ lạ, nó khiến các binh sĩ phải kính sợ và một lòng tuân lệnh hắn. Uy nghiêm tuyệt đỉnh!
“Lusica?” Hắn nhíu mày hỏi.
“Vâng, chính là quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dang-ai-tinh-ky-su-truy-the-cua-thuong-tuong-dai-nhan/2529712/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.