Phương Tịch Lam ngước mắt tìm kiếm bóng dáng của bé con nhà mình. Cho đến khi cô nhìn thấy một người đàn ông quen thuộc đang đứng đó thì bỗng biến sắc.
Hắn là ác ma, là nỗi ác mộng kinh hoàng năm năm trước của cô, chính hắn đã một tay đẩy cô xuống địa ngục tăm tối, hắn khiến cô mất đi tất cả.
“Niệm Niệm, lại đây với mẹ.” Phương Tịch Lam không nhìn Nicolas Á Phong nữa. Cô vươn tay ra, Phương Ái Niệm ngay lập tức tuột xuống khỏi người Gary mà chạy về phía cô.
“Mẹ ơi!” Cô bé liên tục hôn lên má mẹ mình. Đôi mắt to tròn láo liên nhìn xem cô có bị thương ở đâu không. Khi không tìm thấy gì, cô bé mới thở phào nhẹ nhõm: “May quá, mẹ của con không sao!”
“Cô là Lusica?” Một giọng nam trầm vang lên, lôi kéo sự chú ý của Phương Tịch Lam.
Nicolas Á Phong vươn tay ra, ý muốn bắt tay với cô: “Chào mừng cô đến với binh đoàn 197 của tôi.”
Phụ nữ đu bám theo hắn nhiều không đếm xuể, nhưng chẳng hiểu sao bây giờ chỉ bắt tay với một nữ quân y thôi mà trái tim hắn lại đập liên hồi như vậy. Càng đến gần Lusica, hắn lại cảm thấy được sự quen thuộc đến kỳ lạ trên người cô.
Nhưng trái với tưởng tượng của hắn, Phương Tịch Lam đứng nhìn bàn tay đang vươn ra hồi lâu, cuối cùng cô không chút do dự cầm kiếm lên chỉa thẳng vào cổ hắn.
“Cút ra! Đừng đến gần hai mẹ con tôi!”
Ngoài mặt cô bình tĩnh nhưng thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-dang-ai-tinh-ky-su-truy-the-cua-thuong-tuong-dai-nhan/2529710/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.