Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh
...........
Đêm nay quá gấp gáp, Tiêu Khản đã gần như chạy hết Đôn Hoàng, từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam. Mãi cho tới lúc xe chạy đến Mã Mê Thỏ, đã có thể nhìn thấy bầu trời trắng xanh lấp lánh trên đỉnh non xa.
Chiều cao của bãi lau sậy tương đương những gì Hồ Kim Thủy mô tả, xe chạy qua đó chỉ đành miễn cưỡng để lộ một đoạn giá để hành lý.
Đầu xe chật vật vượt qua những thân sậy rậm rạp, chùm đèn pha của xe bị cắt thành từng mảnh, tất cả các thiết bị liên lạc hàng ngày đều mất tín hiệu. Nếu không có anh ta dẫn đường, hai năm rõ mười chiếc xe sẽ chạy sai hướng.
Không chỉ vậy, lượng nước sông lại dồi dào vào hè, nơi nơi trong đám bụi cả là từng vũng nước mặn lớn nhỏ.
Thân xe bấp bênh hết bên này tới bên kia, đong đưa dữ dội.
Hồi nãy xe ngã đã là làm Tiêu Khản thấy khó chịu, sau một đợt va chạm nữa, bụng cô đã quặn lên và rồi không dằn lòng nổi, cô muốn hạ cửa sổ xuống, định ói ra ngoài.
“Mở cửa sổ khác!”
Hồ Kim Thủy la lớn cản cô.
Lâm Tầm Bạch rút ra một túi nilon đưa cho cô, thuận tiện giải thích cơn cớ không thể mở cửa sổ này: “Muỗi vằn rất hung dữ, có nhiều nhất ở chỗ thực vật và nước.”
Tiêu Khản nhận túi, nôn ra mấy ngụm nước vàng chua.
Đám lau sậy phía trước gãy rạp, có vài bụi bị đè gãy tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bo-de/3328570/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.