Type: thuy tien
Dù đối mặt với câu hỏi thăm dò lộ liễu, khuôn mặt Tiêu Mình vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt. Anh ta đứng yên đấy, mím môi nhìn tôi chằm chằm, như thể đang nghĩ xem nên ứng đối thế nào. Chỉ chốc lát sau, anh ta dứt khoát lên tiếng: “Biết từ lúc nào?”.
Không hề kinh ngạc, cũng không tỏ vẻ thần bí, thái độ Tiêu Minh như vậy khiến tôi thả lỏng không ít. Tôi buông tay vịn xe lăn, thả lỏng bả vai cứng còng, ngả người về phía sau, giữ lại thân thể hơi trượt xuống.
“Tôi không ngốc đến mức không biết Tổ chuyên án có những ai.” Trong miệng vẫn còn lưu lại vị chua tanh, tôi khòm lưng ngồi trên xe, nhếch môi đón nhận ánh mắt ah ta, “Trước kia tôi đã từng nghe nói chiến tích không cso vụ án nào không phá được của anh. Giản Lam đi đến bên canh anh ta, từ từ dừng bước lại. Tôi nở một nụ cười hòa nhã với Tiêu Minh, giả vờ như cuộc nói chuyện của chúng tôi vừa khéo kết thúc: “Vâng, vậy lần sau gặp”.
Giản Lam đi đến đưa chai nước suối cho tôi, vừa vịn xe lăn vừa cười lịch sự với Tiêu Minh, sau đó nhìn tôi với anh mắt hỏi han” “Đồng nghiệp của Tần Sâm à?”.
“Ừ.” Tôi giới thiệu qua loa, “Sếp Tiêu, Tiêu Minh”, rồi quay sang anh ta, “Đây là Giản Lam, bạn tôi”.
Tiêu Minh gật đầu: “Chào cô”.
“Chào anh.” Gật đầu đáp lại với vẻ lạnh nhạt hiếm hoi. Giản Lam nhanh chóng cúi đầu vỗ vai tôi, “Đã thấy khỏe hơn chưa? Ngồi xe được không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao/2742238/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.