Type: thuy tien
Sáng thứ Bảy, Giản Lam đến đón tôi đi gặp vị bác sĩ Trương Kha Vĩ kia. Giống như tôi đã dự liệu, Tần Sâm vẫn cố hết sức để thảo mãn nhu cầu tự do của tôi, vì vậy anh không nói muốn đi cùng tôi. Anh ôm tôi lên xe giúp Giản Lam, rồi cúi người thắt dây an toàn cho tôi, đồng thời thì thầm dặn dò: “Nhớ anh đã nói gì với em không? Dù bác sĩ Trương tài giỏi cỡ nào, chỉ cần em thấy không thể tin tưởng ông ta thì có thể từ chối điều trị. Điều quan trọng nhất trong cố vấn tâm lý và điều trị tâm lý là cảm giác tin tưởng giữa bệnh nhân và bác sĩ, nên em không cần miễn cưỡng mình”.
“Em biết.” Tôi đáp, thuận thế hôn lên mặt anh.
Người Tần Sâm khựng lại, quay mặt qua hôn phớt lên môi tôi mới lui ra đóng cửa xe. Giản Lam đã đặt xe lăn vào hàng ghế sau, chui vào ghế lài rồi mở cửa sổ bên kia tôi ra. Cô ấy chòm qua người tôi, cất ca giọng gọi Tần Sâm đang đứng cạnh cửa xe: “Tần Sâm!”.
Anh nghe thấy liền khom lưng ló mặt vào, ngước mi mắt nghi ngờ nhìn Giản Lam.
“Nhân tiện tôi đưa Ngụy Lâm đi dạo một chút, buổi tối trở về.” Giản Lam xoay chìa khóa xe, thờ ơ thông báo, dương như không có ý định thương lượng với anh. Tôi tựa vào lưng ghế lái phụ, không muốn tham gia vào cuộc nói chuyện của họ.
Còn hành động khom lưng nhìn Giản Lam và biểu cảm bình tĩnh trên mặt Tần Sâm chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao/2742237/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.