Lương Tư Triết đặt Tào Diệp xuống, trước tiên để cậu ngồi trên bậc thang ở tầng dưới cùng, còn mình kéo vạt áo thun lên lau mồ hôi trên trán, sau đó dựa vào lan can cầu thang thở hắt một hơi.
Anh vừa kéo cổ áo thun quạt gió, vừa đợi người quen từ tầng hai đi xuống giúp anh đưa Tào Diệp lên. Nhưng mà việc kinh doanh tối nay của Lam Yến tốt một cách kỳ lạ, giờ này lại là thời điểm buổi diễn tối náo nhiệt nhất, tất cả nhân viên phục vụ đều bận rộn chân không chạm đất, không ai chú ý đến hai thiếu niên nhếch nhác này.
“Này.” Lương Tư Triết đi đến trước mặt Tào Diệp ngồi xổm xuống, anh muốn dọa Tào Diệp, để cậu tự leo lên, hoặc là ở dưới đây một đêm.
Tào Diệp khó chịu muốn chết, đầu tựa vào đầu gối, lúc này ngẩng đầu nhìn anh, mặt cũng nhăn lại, trong mắt nổi lên tơ máu đỏ, trên người chẳng còn chút sức sống hừng hực thường ngày.
Không thể uống rượu thì đừng uống… Vừa thấy dáng vẻ này của cậu là Lương Tư Triết lại mềm lòng, không nói được lời hù dọa, anh duỗi tay nhéo mặt cậu. Trên mặt Tào Diệp vẫn còn vương chút mũm mĩm của trẻ con, cảm xúc bóp vào rất sướng, ỉu xìu lại còn bị bóp mặt, trông có vẻ thê thảm, Lương Tư Triết không nhịn được, nhìn cậu cười một tiếng.
Tào Diệp giơ tay hất tay anh ra, vẻ mặt không vui cho lắm, như thể một giây sau sẽ lộ ra răng nhọn của mình cắn anh một cái.
“Gọi anh đi,” Lương Tư Triết kìm lòng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-bao-dam-thach/1656170/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.