“Thực ra hôm nay không phải sinh nhật em.”
Phú Tiểu Cảnh nhìn chăm chú vào biểu hiện của Cố Viên trong kính chiếu hậu, xác nhận là George đưa hoa giúp Cố Viên.
“Nhưng mà em rất vui, cảm ơn anh đã tặng hoa.”
Cố Viên chỉ im lặng, vì vậy Phú Tiểu Cảnh tìm chuyện để nói, “Thường mọi người chúc em sinh nhật vui vẻ, lúc đầu em còn giải thích, sau thì chỉ cảm ơn. Vì khi giải thích thì phải nói dối. Mẹ em sinh em ở nơi khác, khi em 3 tuổi mới đưa về quê, mẹ nói ba em đã hy sinh, em cũng tin. Năm lớp 3, em học tập làm văn có bài yêu cầu tả về cha mình. Em theo lời mẹ kể viết một bài văn, trời xui đất khiến sao lại được bài văn hay của trường, sau đó còn lên báo. Không hiểu sao nhà cha ruột em biết được, đến nhà mắng mẹ em là ‘cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga’, muốn cho đứa con hoang như em vào nhà họ, nếu không phải do bài văn em viết thì họ đã bị lừa. Mẹ em tính nóng nảy, đập họ xong rồi tống cổ ra khỏi nhà.”
Vừa nói Phú Tiểu Cảnh vừa vô thức ngắt cánh hoa, “Lúc đó em không hiểu chuyện, chẳng những không an ủi mẹ mà còn hỏi có phải do hai mẹ con không tốt nên chọc tức ba bỏ đi không. Thời gian đó em học hành hết sức chăm chỉ, em cho là chỉ cần thành tích em tốt thì ông ta sẽ về tìm hai mẹ con. Rất lâu sau đó em mới hiểu, thật ra không phải mẹ con em không xứng với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-ba-dao/1199520/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.