Chương trước
Chương sau
Lúc này Ảnh chi quốc tập hợp lượng lớn quân lính tại diễu võ trường hình thành vây kín và diễn tập như mọi ngày, chỉ là hôm nay có điểm ngoại lệ.
Lúc này các quân đoàn đã vào vị trí chờ sẵn vào vị trí bất quá bọn họ đều có chút nghi hoặc nhìn vào vị thống lĩnh bọn họ, đến hiện tại vẫn ngồi tại đó nhắm mắt dưỡng thần chưa ra lệnh chỉ ra lệnh cho các quân đoàn tập trung nghênh chiến người sắp đến.
Không để bọn họ chờ đợi lâu chỉ thấy Karen từ từ đi đến, tiếng bước chân vang lên dần dần thu hút các binh sĩ về đối tượng đi đến, trừ một số thống lĩnh mặt có chút biến đổi như nhận ra điều gì thì binh lính chỉ có chút bàn tán xôn xao người mới đến, Blake cũng mở ra mắt ra lệnh
"Các chiến sĩ Ảnh chi quốc! Người trước mặt chính là đối thủ các ngươi, lấy quyết tâm giết chết chết đối thủ mà chiến đấu người trước mặt! Kẻ có thể tổn thương được hắn sẽ được đặc cách gia nhập Hắc giáp đội cùng với đại lượng tài nguyên tu luyện! Còn có thể được Nữ Vương Scathach đích thân huấn luyện."
Các chiến sĩ hơi thở nhất thời có chút gấp rút, như thế điều kiện mỗi một cái có thể khiến người ta điên cuồng, bọn họ ánh mắt như sói đói nhìn chằm chằm nhưng cũng không ngốc đến mức bị tham lam làm mờ mắt xông lên trước, không thấy các đội trưởng quân đoàn chỉ một mặt nghiêm trọng đứng nhìn sao?
Blake cũng không định trông cậy vào bọn họ có thể chặn được Karen nhưng có thể được phút nào hay phút nấy.
Karen một mặt bình thản nhìn vô số chiến sĩ của Ảnh chi quốc cũng chưa có đại động tác, bỗng hai chân hơi dùng lực lập tức vọt đến trước mặt một tên chiến sĩ gần đó giật luôn trên tay trường thương sau đó một kích đánh bay.
Tên chiến sĩ đó như bao cát trên bầu trời đạp mạnh xuống nền đất rơi về phía lít nhít các chiến sĩ đứng cạnh, nhất thời như tiếng báo hiệu, lũ lượt các chiến sĩ như thiêu thân lao đến nhưng Karen kẽ hở không lọt, một hồi bão tuyết ập đến khiến trên nền đất tràn ngập băng tuyết và khí lạnh trong không khí khiến các chiến sĩ dũng mãnh thế công có chút khựng lại.
Loading...

Karen trên tay trường thương sử dụng tạm không ngừng tiến lên phía trước đánh bay kẻ trước mặt mình để ngày càng tiến cận bên trong. Khí thế cùng trường thương thành thạo và điêu luyện công kích khiến không ai có thể tìm ra được kẽ hở mà có thể chống đ, mặc kệ là ai cũng không đỡ quá được 1 chiêu.
Blake nhìn khung cảnh Karen một đường nghiền nát các chiến sĩ tiếp cận vùng trung tâm liền thở dài, hắn rõ ràng, dùng tạp binh để chặn được bước chân Karen là không thực tế, bây giờ, đến lượt bọn hắn ra sân!Quảng Cáo
Cú Chulainn không chút lo lắng một mặt nhàn nhã chờ đợi, trừ phi Ảnh chi quốc các dũng sĩ thất bại cả mới đến lượt hắn ra sân.
Karen trên tay trường thương có chút tơi tả không được dứt khoát vứt đi tiện tay giật lấy của một tên chiến sĩ bên cạnh mà gương mặt còn chút choáng vàng không rõ việc gì, tiếp thoe, đối thủ của hắn là Hắc giáp đội.
"Blake! Nếu không để ta rời đi đi! Các ngươi cũng không phải đối thủ của ta!" Karen lúc này muốn nhanh chóng chạy sớm, bằng không một lát Scathach tiến đến ai cũng không có quả ngon để ăn.
"Ngượng ngùng điện hạ! Nữ Vương lệnh như núi! Ta cũng không dám phản kháng!" Blake lắc đầu trên trường thương tràn đầy tử vong và mục nát khí tức công kích đến.
Karen trên tay cũng lần đầu rót vào quang minh lực lượng bắt đầu đối chọi, võ nghệ hai người đều có chút sàn sàn nhưng về phép tắc và thần lực vẫn là Karen nhỉnh hơn 1 bậc không ngừng áp chế, thỉnh thoảng còn chiếu cố đến Hắc giáp quân sĩ xung quanh.
"Bang!!!!"
Karen một kích đánh bay trường thương của Blake văng ra xa chưa kịp vui mừng bỗng cảm nhận sau gáy một đạo hồng mang mát lạnh nhắm đến vội chuyển đổi phản ứng đánh bật trường thương và thân ảnh người công kích ra xa.
Karen lúc này cũng thấy rõ người đến, nhìn gương mặt và thân ảnh trùng khớp với con đại cẩu nào đó lập tức khiến hắn cảm thấy có chút im lặng, thế giới này chỉ sợ sớm muộn chơi xong bất quá may mắn cũng chỉ là trùng ngoại hình và gương mặt, cũng không có dạng gì "ức chế lực" tồn tại.
"Đại anh hùng Cú chulainn?"Quảng Cáo
"Nga! Không ngờ tiếng tăm ta nổi tiếng thế sao? Không sai, là ta! Tính đến ta cũng coi như tiền bối của ngươi, là lão sư yêu quý của ngươi cử ta đến trông coi." Cú Chulainn gương mặt bất cần vui vẻ nói.
"Nếu vậy đả bại ngươi ta có thể rời đi?"
"Có thể nói như thế....Keng!!!" Cú Chulainn âm thanh nhất thời ngắt quãng tiếp đón thanh kiếm Excalibur công kích tới, trường thương Loginus cũng không thích hợp, làm không khéo là có án mạng xảy ra.

Cả hai lập tức công kích dữ dội, dư ba phát tán tạo thành từng đợt rung rẩy vang dội lấy pháo đài làm trung tâm khuếch tán vụ chấn động.
Các binh sĩ khác đã sớm né tránh từ trước, trận chiến còn quyết liệt hơn trận chiến của Blake và Karen, chỉ cần Bán Thần vừa tiếp cận chỉ sợ đã chịu dư ba nghiền nát mỗi đòn 2 người chiến đấu đều như sát chiêu, có thể nhất kích lấy mạng một tên tầm thường Thần Linh.
Cuộc chiến cả hai dai dẵng kéo trọn vẹn 1 ngày, Karen hiện tại đã vận dụng đến thần thuật cùng ma pháp nhưng trước mặt Cú Chulainn có chút không đủ. Mỗi lần công kích thần thuật đến dễ dàng chịu mũi thương trên tay Cú Chulainn phá hủy hay tiêu thất.
"Vô ích! Trường thương trong tay ta là khắc tinh đối với các loại hình pháp sư, vẫn là tiếp tục cận chiến đi." Cú Chulainn đỡ lấy một đợt thần thuật công kích xoay chuyển mũi thương trực chỉ.
Karen lúc này có chút vô kế khả thi, mặc kệ thần thuật thế nào, mũi thương đáng ghét kia đều có thể phá hủy, bây giờ chỉ có thể tiếp tục cận chiến nhưng một khi Scathach kịp trở về thì mọi thứ đều xong.
"Sao thế?? Không tiếp tục sao?" Cú Chulainn nhìn Karen cứ lẳng lặng đứng trôi nổi trên không trung có chút nhíu mày không vui, lập tức lấy đà vọt đến, mũi thương tinh hồng dễ dàng xỏ xuyên qua thân ảnh Karen nhưng Cú Chulainn gương mặt có chút biến đổi.Quảng Cáo
Chỉ thấy thân ảnh bị Cú Chulainn bộc phát ra luồng ánh sáng lóa mắt từ trong người vô số quang minh cấu tạo thành xiềng xích lập tức giữ chặt Cú Chulainn. Mọi người thấy như thế này hình ảnh đều lập tức biến sắc mặt, trong đầu bọn họ chỉ có 2 chữ:"Trúng kế!"
Karen lúc này không biết lúc nào đã ở cổng dịch chuyển một chuyển lập tức đánh bay những kẻ canh giữ bắt đầu khởi động cổng dịch chuyển gương mặt vui vẻ vẫy vẫy tay từ biệt:
"Tạm biệt chư vị! Ta không cùng các vị chơi! Gửi lời hỏi thăm ta đến lão sư!"
Không nói 2 lời Blake kéo theo vô số người muốn nhất quyết giữ chân Karen, bằng không, một khi Karen rời đi là thảm họa cấp đối với dân cư Ảnh chi quốc, bọn họ cũng không hi vọng vị Nữ Vương của mình sẽ phát tính khí, bọn họ cũng không phải da dày thịt béo như người trước mặt.
Cú Chulainn lúc này như bộc phát tiềm lực 3 chân 4 cẳng vọt đến, một khi Karen chạy thoát, coi như kẻ gây tội hắn, một khi lão sư trở về hắn có 10 không, 100 cái mạng cũng không đủ dùng.
"Ha ha! Vô ích! Dịch chuyển trận không thể chịu đảo ngược, chư vị vẫn là nhìn ta rời đi thôi! Tạm biệt! Ta sẽ rất nhớ chư vị." Karen đắc chí vẫy tay trong ánh mắt tuyệt vọng mọi người chuẩn bị bước qua màn ảnh quang trên cánh cổng dịch chuyển để rời đi.
Mặc dù có chút hiếu kì tại sao cổng dịch chuyển lại nhanh chóng khởi động bất quá không phải là lúc để tâm thứ này, vừa định bước chân qua một cây tinh hồng trường thương trước mặt gác lên cổ Karen, Karen ánh mắt sững sờ sau đó đổi thành tuyệt vọng, một giọng nói mang theo u hương, thất sắc tuyệt mĩ gương mặt hiển lộ, nhàn nhạt giọng nói tựa như phán quyết:
"Đệ tử không ngoan của ta! Ngươi định đi đâu gấp gáp đến mức không chào hỏi ta 1 tiếng?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.