“A… Biết một chút, tôi từng ở thành phố lớn.” Diệp Thiếu Dương lại rót một ly trà cho cô, nói, “Không tán gẫu cái này nữa, nói với tôi xem, cổ mộ kia rốt cuộc là thế nào, là cổ mộ của ai?”
“Tôi… Đi phòng trước một chút.”
“Làm gì?”
Diệu Tâm không để ý đến hắn, sắc mặt có chút mất tự nhiên, cầm chìa khóa lúc trước ông chủ cho, đi cách vách.
“Cô ấy đi làm gì?” Diệp Thiếu Dương tò mò.
“Còn dùng hỏi, đi vệ sinh rồi.” Mao Tiểu Phương lườm hắn một cái.
“Ồ.” Diệp Thiếu Dương có chút xấu hổ thè lưỡi.
Tào Vũ Hưng bắt chéo chân ngồi ở trên băng ghế, bắt đầu bắt chuyện với Mao Tiểu Phương. Mao Tiểu Phương là đệ tử Thiên Đạo tông, tuy không phải mấy đại môn phái, nhưng là truyền nhân hẳn hoi. Hắn đã nhận định Diệp Thiếu Dương là Mao Sơn ngoại môn đệ tử, trong lòng thật sự không
coi trọng, lại muốn tìm người nói chuyện phiếm, liên lựa chọn Mao Tiểu Phương. Nhưng bởi vì Diệp Thiếu Dương, Mao Tiểu Phương đối với Tào Vũ Hưng thật sự có chút chướng mắt, không quan tâm hắn thế nào cả. Tào Vũ Hưng tự tìm mất mặt, biết Mao Tiểu Phương cùng Diệp Thiếu Dương là một hội, cũng lười tán gẫu nữa.
Một lát sau, Diệu Tâm trở về, sau khi ngồi xuống, liền bắt đầu nói tới chính sự, hỏi hai người bọn Diệp Thiếu Dương: “Không biết các anh nhìn ra được chưa, thể đi thung lũng chỗ Khe Cóc kia, là một chỗ long mạch?”
Hai người bọn Diệp Thiếu Dương gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090702/chuong-2146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.