Lý lão bản biến sắc, vội vàng chắp tay nói: “Đắc tội, tôi vừa rồi là đang nghĩ, có phải hay không có người nói trước cho cậu vị trí phòng, cho nên Diệp tiên sinh giả thần giả quỷ, còn muốn bắt chẹt cậu một phen… Đúng vậy, con tôi ngay tại trong gian phòng này, không biết Diệp tiên sinh là làm sao nhìn ra?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Không nói dối ông, trên người con ông có tà khí rất dày đặc, tôi ở dưới lầu đã có thể mơ hồ cảm giác được, chính là dựa vào cái này một đường tìm tới đây, sao có khả năng có sai.”
Tà khí… Lý lão bản cùng tiểu tử kia sợ hãi cả kinh, nhìn trái nhìn phải, đồng thời rút khụt khịt.
“Các người đương nhiên không cảm giác được, tà khí rất mỏng manh, ngay cả sư huynh tôi cũng không cảm giác được, các người càng không cần phải nói.”
Diệp Thiếu Dương nói xong đẩy ra cửa phòng.
Trong phòng chỉ bật một cái đèn bàn ánh sáng rất mỏng manh, ở giữa bày một cái giường, trên giường đắp chăn dày, phía dưới một người cuộn mình.
Thấy Diệp Thiếu Dương muốn đi vào, Lý lão bản giữ chặt hắn, do dự nói: “Con tôi từ sau khi gặp chuyện, chính là bán hôn mê, gọi nó cũng không đáp, nhưng chỉ cần có người tới gần, nó sẽ lớn tiếng hò hét, giống như rất khó chịu, cho nên tôi cũng không dám để cho người ta hầu hạ, chỉ là cách hai giờ bảo người ta đến xem nó…”
Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu ấy tà khí nhập thể, trong cơ thể âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090341/chuong-1785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.