Câu này khiến Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo đều giật mình, mở to mắt nhìn hắn, Tứ Bảo hít sâu một hơi, nói: “Ý của ngươi là… Đại Tể Ti bị khống chế rồi?”
“Vô cùng có khả năng!”
Diệp Thiếu Dương và Tứ Bảo nhìn nhau một cái, đều là vẻ mặt ngạc nhiên.
Diệp Thiếu Dương nghiêm túc nghĩ, càng cảm thấy Lâm Tam Sinh phân tích có đạo lý.
“Vậy làm sao bây giờ, chuyện này… Nói tới hình như không quan hệ với chúng ta nhỉ?”
Lâm Tam Sinh nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, “Có quan hệ hay không, thì xem người nghĩ như thế nào. Nếu người muốn giúp Đại Tế Ti, vậy thì phải xé rách da mặt với Chúng Các phái…”
Tứ Bảo nói: “Là như thế, hơn nữa cho dù chúng ta cứu ra Đại Tế Ti, giúp bọn họ xử lý Chúng Các phái, Đại Tể Ti cũng chưa chắc cho phép chúng ta xuống mộ, đến lúc đó chúng ta tương đương là hai mặt thụ địch, nếu chỉ nhìn sự lợi hại, chúng ta vẫn là không nhúng tay thì hơn, chẳng qua…”
Tứ Bảo nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, trên mặt mang theo một tia biểu cảm phức tạp.
Diệp Thiếu Dương ở trong lòng cũng cân nhắc một phen, phun ra một hơi, nói: “Chúng ta là đến đây làm gì? Chúng ta vì sao phải xuống mộ?”
Tứ Bảo nhún nhún vai, nói: “Tôi không biết cậu, dù sao tôi là bị cậu kéo đến, cậu muốn nói không xuống mộ, chúng ta trở về, tất cả nghe lời cậu.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Nói tới, chúng ta không phải cảnh sát, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090257/chuong-1701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.