“Oán khí mãnh liệt như vậy! Mẹ kiếp, hít một hơi rồi.” Tứ Bảo nói xong, âm thầm vận chuyển cương khí, hắt xì hai cái, đem oán khí đẩy ra bên ngoài cơ thể.
Chờ ngọn lửa linh phù biến thành màu sắc bình thường, Diệp Thiếu Dương lúc này mới ném linh phù xuống, lập tức từ trong ba lô lấy ra một cái bát to, hòa một bát nước bùa, bảo Tào Vũ cùng binh sĩ uống vào, sau khi uống vào, trên trán Tào Vũ chảy ra mồ hôi, lau một lần, nhất thời nghi hoặc nói: “Diệp tiên sinh, trời lạnh như thế, vì sao sẽ đổ mồ hôi?”
“Không đổ mồ hôi làm sao ép ra oán khí hai người hít vào trong cơ thể.”
Sau khi lên xe, bật điều hòa một lúc, trên thân bốn người mới dần dần ấm áp một chút, binh sĩ có chút dại ra nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Vị này… Có phải âm dương tiên sinh hay không.”
“Không nên hỏi, thì không cần hỏi.” Một câu của Tào Vũ khiến hắn ngậm miệng.
Qua Qua có chút ủy khuất nói: “Lão đại ngươi bây giờ hẳn là tin rồi chứ, không phải ta cố ý khiến cô ta hồn phi phách tán, trong cơ thể cô ta không biết có cái gì, hồn thể như là tự bạo, ta vừa đụng tới cô ta lập tức nát.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng rồi, con quỷ đáng thương này là bị lợi dụng, cô ấy một con quỷ đã chết hai năm, cũng không có thù sâu hận lớn gì, trong cơ thể sao có thể sẽ có oán khí mạnh như vậy, cường độ oán khí vừa xong, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090211/chuong-1660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.