“Chúng tôi lưu lại một người chiếu cố bệnh nhân, còn lại mọi người đi ra cầu viện, đi không phải một phương hướng, như vậy cơ hội lớn hơn chút, xin mấy người để tôi lên xe, mạng người lớn bằng trời, van xin các người!”
Diệp Thiếu Dương, Tứ Bảo, Qua Qua nhìn nhau, nhất thời hiểu rõ trong lòng, cô gái này quả thật là quý!
Bởi vì Qua Qua chưa hiện hình, nếu là nhân loại bình thường, không có khả năng thấy nó, cũng không có khả năng nghe thấy nó nói chuyện, mà quỷ thì khác, bất cứ con quỷ nào, đều đã mở âm nhãn, có thể thấy đồng loại.
Vừa mới vào sa mạc, đã gặp được một nữ quỷ…
Chuyện bình thường cực ít có thể gặp được, lại gặp ở nơi này, thế này cũng quá khéo rồi nhỉ?
Trong lòng Diệp Thiếu Dương bắt đầu nói thầm, nhưng nữ quỷ này nhìn qua như là sau khi chết chưa mở thiên tri, không biết mình đã chết, chẳng lẽ thực là như thế?
Tào Vũ không biết chân tướng, quay đầu hỏi: “Làm sao bây giờ?”
Nữ tử lập tức nói: “Xin hỗ trợ nhất định, nếu cần tiền, đến lúc đó tôi có thể cho các người. Các người nếu không yên tâm, đây là chứng minh thư của tôi, đặt cho mấy người.”
Nữ tử từ trong túi lấy ra một cái chứng minh thư đưa qua.
Diệp Thiếu Dương tiếp nhận nhìn qua, cô nương này tên là Tạ Ngọc Phương, là người Trùng Khánh. Chứng minh thư giống như thật, ngay cả chống làm giả cũng có.
Đương nhiên, đây chỉ là một thứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090209/chuong-1659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.