Diệp Thiếu Dương cầm đèn pin soi trái soi phải nói: “Manh mối khẳng định có, hai người này đã chết ở đây, khẳng định không thể là thân trần mà đến, đã mặc quần áo, bên trong có lẽ còn có ví tiền, giấy chứng minh các thứ, nhắm chừng ở địa phương nào, cẩn thận điều tra một phen hẳn là có phát hiện.”
Trương Tiểu Nhị rất tán đồng quan điểm này của hắn, thúc giục hắn bắt đầu điều tra, Diệp Thiếu Dương lấy thiết bị không đủ làm lý do, tỏ vẻ chờ cảnh sát đến ròi nói sau, đồng thời âm thầm nhìn thoáng qua mặt đất ngập nước, trên mặt đất chỗ này nơi nơi đều nhiều sâu bọ như vậy, mình cũng không muốn tiếp xúc gần gũi với chúng nó.
Diệp Thiếu Dương lại một lần nữa mở ra tấm da người kia, từ bên trong lấy ra một ít mảnh vụn thực vật quỷ dị đó, cầm đèn pin soi, cảm giác không có gì khác với cỏ bình thường, chỉ là trên lá cây có thêm một tầng tơ máu, bóng loáng.
“Sư phụ, đây là cỏ gì mà đáng sợ như vậy, còn có thể di động cùng công kích.”
Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn một lúc lâu nói: “Đây không phải vật của nhân gian, là thực vật của Quỷ Vực.”
Trương Tiểu Nhị cũng không phải ngày đầu tiên theo hắn lăn lộn, đối với những tri thức cơ sở này vẫn biết đến, lập tức hít ngụm khí lạnh nói: “Thực vật Quỷ Vực, sao có thể đến nhân gian, còn có, đây là cỏ gì vậy?”
“Không biết. Quỷ Vực có nhiều thực vật như vậy, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2090022/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.