Hát xong một bài, Qua Qua hướng Diệp Thiếu Dương nháy mắt: “Tiểu đệ ta dạy được chứ.”
Diệp Thiếu Dương vỗ một phát lên trên đầu nó: “Chúng ta là liên minh bắt quỷ, bắt quỷ hàng yêu, không phải ban đồng ca!”
Từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi ra ngoài, sắc trời sáng ngời, Diệp Thiếu Dương mở cửa sổ, tham lam hít một hơi, tuy nói thế giới trong tranh linh khí nồng đậm, không áp lực giống Quỷ Vực, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn thích không khí nhân gian.
Vừa lúc là sáng sớm, trong không khí còn mang theo một mùi thơm mát của sương sớm, Diệp Thiếu Dương lại dùng sức hít một hơi, ồ, sao có chút thối, cúi đầu nhìn, vừa vặn một chiếc xe chở phân chạy qua bên dưới.
Kháo! Thật sự là phá hư không khí. Diệp Thiếu Dương tức giận khép cửa sổ, quay người nhìn, Tiểu Thanh, Qua Qua và Cửu Vĩ Thiên Hồ đều đã đi ra.
“Tiểu Thanh, ngươi bây giờ phải đi âm ty.” Diệp Thiếu Dương vốn định viết một lá bùa cho hắn, nghĩ nghĩ, dứt khoát trực tiếp đem thiên sư bài giao cho hắn: “Ngươi dùng cái này, có thể thông qua cửa thành, tuy bọn họ khó chịu ta, dù sao ta vẫn là thiên sư.
Ngươi vào âm ti, chỗ nào cũng đừng đi, trực tiếp đi tìm Chanh Tử, bảo cô ấy đi tìm Thôi phủ quân, nghe xem hắn nói như thế nào, hắn nếu bảo ngươi lưu lại, ngươi truyền tin cho ta, nếu không được ngươi cũng trở về, nhỡ đâu có người bắt ngươi, đừng bùng nổ xung đột, về nhân gian trước rồi nói.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089901/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.