Qua Qua vụng trộm liếc Cửu Vĩ Thiên Hồ một cái, nuốt ngụm nước miếng.
Lúc này hai bóng người từ ngoài cửa cung bay tới, là Lâm Tam Sinh cùng Lý Lâm Lâm, ở trong đám người tìm được Diệp Thiếu Dương, Lâm Tam Sinh cười nói: “Ta đã biết ngươi không có việc gì, thế nào, Cửu Vĩ Thiên Hồ đâu, có phải bị ngươi diệt rồi hay không?”
Đám người Qua Qua vội vàng xua tay, hướng hắn liên tục nháy mắt, chỉ về phía Cửu Vĩ Thiên Hồ.
“Ồ, cô nương này tới từ đâu vậy?”
Lâm Tam Sinh muốn tới gần nhìn, Diệp Thiếu Dương sợ hắn nói lung tung, vội vàng đem hắn và Lý Lâm Lâm kéo đến một bên, nói đại khái.
Hai người ngây ra tại chỗ.
“Ngươi thu... Cửu Vĩ Thiên Hồ, trời ạ!” Lý Lâm Lâm che miệng: “Lâm lang mau đỡ ta, ta muốn ngất!”
Nói xong tựa vào trên người Lâm Tam Sinh, Lâm Tam Sinh không kiên nhẫn đem nàng đẩy tới một bên, hướng Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười khổ.
Loại chuyện nghe cũng chưa từng nghe nói này xảy ra ở trên người Diệp Thiếu Dương, hắn thật sự không biết nói cái gì cho phải.
Từ trong tay áo lấy ra hai cái bọc làm từ giấy hoàng phiếu, ném cho Diệp Thiếu Dương: “Thu lấy!”
“Đây là cái gì?”
“Hai vị thuốc ngươi cần, Xa Ly Thảo và Tử Đằng Hoa, mỗ mỗ vừa chết, sư phụ đã sai chúng ta đi tìm hai vị thảo dược này. Mỗi loại một bao, nhắm chừng đủ ngươi dùng.”
Trong lòng Diệp Thiếu Dương ấm áp, cười cười nói: “Đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089900/chuong-1355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.