“Cậu không phải cũng tín giáo sao?”
“Tôi chỉ là một đạo sĩ, tôi có thể làm chính là trảm yêu trừ ma, tôi thì từ trước tới giờ chưa từng nghĩ tới cứu vớt người đời, người khác dựa vào cái gì cần ngươi cứu vớt, tất cả muốn cứu vớt người đời, mặc kệ là tổ chức hay là cá nhân, hoặc chính là kẻ mang dã tâm, hoặc chính là nói nhảm!”
Tạ Vũ Tình có chút kinh ngạc nhìn hắn, “Lời khắc sâu như vậy, vậy mà có thể từ trong miệng cậu nói ra...”
“Có ý tứ gì, chị xem thường tôi!”
Đúng lúc này, trên đường dưới lầu vang lên tiếng xe cảnh sát, càng lúc càng gần, cuối cùng đỗ ở dưới lầu. Mấy viên cảnh sát đi lên, nhìn thấy Tạ Vũ Tình, chào hỏi, dò hỏi là nhà nào.
Diệp Thiếu Dương chỉ chỉ cửa của cô nương lúc trước, mấy cảnh sát tiến lên gõ mở cửa.
“Lại là cô, bị bắt hai lần rồi, còn dám khai trương!”
Vốn Diệp Thiếu Dương còn lo lắng không có chứng cớ, cảnh sát cũng đã nhận ra cô ta, vậy thì dễ xử lý rồi.
Mấy viên cảnh sát đem tiểu thư áp giải đi, người cầm đầu còn tiến lên, lấy thái độ nịnh nọt nói chuyện với Tạ Vũ Tình mấy câu, bị Tạ Vũ Tình đuổi đi.
Tạ Vũ Tình hướng Diệp Thiếu Dương chớp chớp mắt, “Chị nói, nếu không phải chị ở đây, cậu vừa rồi có phải đã theo cô ta hay không?”
“Lời này sao vậy, khẩu vị tôi kém như vậy sao!”
“Ý tứ này, cậu thích loại cao cấp?”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089817/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.