Diệp Thiếu Dương nói: “Vừa rồi ở trên đường, đệ từng nghĩ vấn đề này, đệ nhớ rõ lúc ấy Từ Văn Trường nói là: đến tìm Đạo Phong, không phải tới bắt Đạo Phong.”
Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Có lẽ chỉ là dùng chữ khác nhau, nếu không phải tới bắt Đạo Phong, cần gì mang nhiều kim giáp quỷ võ sĩ như vậy?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Mọi người cảm thấy, Đạo Phong đánh thắng được Chuyển Luân Vương không?”
Mấy người nhìn nhau, mặt lộ vẻ nghi vấn.
Tuy ở trong âm dương hai giới, chưa từng có ghi chép về Chuyển Luân Vương đấu pháp với người ta, thiếu tham chiếu, nhưng không có ai hoài nghi thực lực của hắn. Đạo Phong là rất mạnh, nhưng mà... hắn thật sự mạnh đến mức có thể ganh đua cao thấp với Chuyển Luân Vương?
Ít nhất, bọn họ đều không có nắm chắc.
Tiểu Ngư không hiểu lắm những thứ này, liền nói: “Chuyển Luân Vương cũng là quỷ, hắn cũng không phải thiên hạ đệ nhất, chung quy cũng không thể không ai vượt qua được hắn chứ?”
Diệp Thiếu Dương nói: “Con nói đúng, Chuyển Luân Vương cũng không phải dựa vào tu vi lên làm quan, nhưng hắn có một hai ngàn năm tu vi, cho dù trời sinh tư chất kém nữa, mấy ngàn năm tu vi này, đắp lên cũng đắp ra một tuyệt thế cao thủ.
Hơn nữa, nếu Đạo Phong thực mạnh đến mức đáng giá hắn ra tay, hắn sẽ lại càng không ra tay, bởi vì không được thua - Chuyển Luân Vương là chúa tể lục đạo, nhỡ đâu đánh thua, thể diện âm ty ở đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089790/chuong-1245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.