“Thi khí, phía dưới có cương thi.” Diệp Thiếu Dương nói:
“Đèn hoa sen ba màu có thể tự động tìm kiếm tà khí.”
Đám người Trương chủ nhiệm cũng ghé tới vây xem.
“Ai biết hắn bỏ thêm cái gì ở trong bấc đèn.” Trương chủ nhiệm phát biểu cái nhìn:
“Thầy bà, phần nhiều là loại thủ thuật che mắt này.”
“Có lẽ là bởi vì thiếu oxy.” Thu Linh phát biểu ý kiến, kéo tay thiếu niên kia bên cạnh, tiếp tục đi về phía trước.
Lão giáo sư kia cũng ghé tới, nhìn đèn trong tay Diệp Thiếu Dương, trong lòng tựa như có chuyện, trầm ngâm không nói.
Đoàn người dọc theo cái hang, tiếp tục đi về phía trước.
Dọc theo đường đi hai sinh viên cao hứng bàn luận, thảo luận cấu tạo địa chất nơi này, Diệp Thiếu Dương tuy lười giao tiếp với bọn họ, nhưng cũng nghe ra đại khái:
Hai người này là một đôi tình lữ, đều là học sinh của lão giáo sư kia, học hẳn là phương diện khảo cổ hoặc là địa chất.
Trương chủ nhiệm đi ở bên cạnh đôi tiểu tình lữ này, ánh mắt Diệp Thiếu Dương đột nhiên quét đến hình ảnh không nên nhìn thấy:
Trương chủ nhiệm thừa dịp chung quanh không có ai, vụng trộm sờ mông Thu Linh một phát, mà tiểu cô nương này kéo tay bạn trai, lại không né tránh cũng không phản kháng.
Móa... Đây là tình huống gì vậy?
Diệp Thiếu Dương trợn mắt há hốc mồm, cảm giác có chút loạn, đành phải lắc lắc đầu, không đi để ý bọn họ nữa.
Đây là một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089634/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.