Sau khi tiến vào Quỷ Vực, hai người đáp xuống một bãi cỏ rồi nhìn nhau cười. Khi xác định được hướng bắc nằm ở hướng nào, cả hai lập tức bay đi.
“Trước đây, em từng gặp một vị quý nhân, từng giúp em một lần. Ông ấy ở phía bắc Thiên Khí Sơn và rất có thế lực ở đó. Bây giờ chúng ta sẽ đi tìm ông ấy. Nếu cứ làm cô hồn dã quỷ thế này, rất dễ bị đám ác quỷ bắt đi luyện hóa.”
Sau khi vượt qua sông Âm Thủy, Vương Bình nói.
Tiểu Mã nghe vậy thì hơi do dự: “Đám người như vậy không phải vì trốn tránh sự trừng phạt của âm ty mới tập hợp lại hay sao? Bọn họ đều là cuồng đồ, sao có thể là người tốt được?”
“Người ấy không xấu lắm đâu, ít nhất sẽ không đòi hỏi chúng ta điều gì. Chúng ta chỉ cần một chỗ ở tạm thời, tạm lánh đi chuyện trước mắt để tu luyện. Chờ đến khi chúng ta mạnh hơn sẽ rời khỏi nơi này.”
Dù bị lời nói của Vương Bình làm lay động nhưng Tiểu Mã vẫn còn hơi do dự: “Nhưng Tiểu Diệp Tử nói…”
“Tiểu Diệp Tử, Tiểu Diệp Tử, anh chỉ nghĩ đến hắn thôi sao?” Vương Bình đột nhiên tức giận, lớn tiếng: “Người ta nói gì anh cũng nghe theo, anh còn chính kiến của bản thân không hả?”
Tiểu Mã cúi đầu, một lát sau lẩm bẩm: “Tuy anh chọn em, nhưng anh tin rằng hắn sẽ không bao giờ làm hại anh. Chuyện lần này đã làm liên lụy đến hắn, mong em hãy hiểu cho hắn.”
Vương Bình nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089534/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.