“Lão đại, còn tôi - kẻ không có ai cần sẽ bầu bạn cùng huynh này.” Qua Qua gian xảo, nhích lại gần rồi chen vào giữa hai người.
Nhìn từ sau lưng, khung cảnh ba người tựa như một gia đình, bố mẹ và con trai. Khung cảnh ấm ấp vô cùng.
“Nếu là tôi...” Nhuế Lãnh Ngọc nhìn về phía xa xăm, chậm rãi nói: “Nếu tôi chết đi, phải luân hồi thì anh có giống như Tiểu Mã đối với Vương Bình, dù thế nào cũng ở bên tôi?”
Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, nói:
“Đừng nói gở, sẽ không có chuyện đó xảy ra đâu.”
“Nếu thế thật thì sao?” Nhuế Lãnh Ngọc nói.
“Tôi...” Diệp Thiếu Dương nghĩ một lát rồi nói:
“Tôi không biết có thể cưỡng ép cô ở lại hay không, nhưng tôi chắc chắn sẽ chết cùng với cô, sau đó chúng ta cùng nhau luân hồi.”
Nhuế Lãnh Ngọc và Diệp Thiếu Dương quay sang nhìn nhau cười.
“Khụ khụ khụ.” Qua Qua ho khan:
“Tôi cũng sẽ luân hồi, đầu thai làm con hai người.”
Qua Qua vừa nói thì bị gõ đầu một cái. Cậu tức rên la hô đau.
Ba người cứ ngồi vậy trên sân thượng rất lâu.
Đột nhiên một cơn gió lạnh thổi từ phía sau tới.
“Tới nhanh thật.”
Diệp Thiếu Dương cười khổ, xoay người nhìn về phía bên kia của sân thượng. Một bóng người cao lớn từ phía đối diện bay đến.
Trên đầu người đó đội pháp quan, thân thể ẩn giấu bên trong áo choàng đen. Tướng mạo người đó không giống như người sống, vẻ mặt lạnh lẽo khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089533/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.