Diệp Thiếu Dương thở dài, nói:
“Bác ba, mỗi người đều sẽ có một lần như vậy, mai kia sẽ phải đi Quỷ Môn Quan, không còn dây dưa gì với kiếp trước nữa, thím ba ở trên đó, con sẽ bảo chú hai chăm sóc thật tốt. Người cả đời đã sống rất thiện lương, kiếp sau nhất định có phúc báo, người an tâm đi đi.”
Bác ba thở dài, gật đầu một cái, đành phải đi theo quỷ sai. Diệp Thiếu Dương nhìn bóng lưng y, âm thầm thở dài.
Đi thêm chừng hai mươi phút đồng hồ, nghe thấy phía trước có tiếng khóc cùng tiếng thở dài, ngẩng đầu nhìn tới, đó là một cây cầu vòm được xây bằng bạch ngọc, bên cạnh còn có một tòa thạch đài. Tất cả vong hồn đi đến nơi đó đều bị quát dừng lại, sau đó thay phiên nhau bước lên đứng một hồi, hướng nhìn về phía xa xa. Tòa thạch đài kia chính là Vọng Hương Đài.
Đến cuối đời người, nhìn lại cố hương lần cuối cùng, có người than thở cũng có người rơi lệ, tiếp đến dưới sự thúc giục của quỷ sai, đi tới bên Cầu Nại Hà nhưng không hề bước lên cầu. Bên cạnh cầu có một con đường mòn bằng đá, ở giữa có một tấm bài phường, phía trên viết ba chữ “U Minh Đạo”, có hai quỷ sai đang đứng canh giữ hai bên. Những vong hồn mới tới địa phủ, trước tiên sẽ bị đưa đến Uổng Tử Thành, sau đó chờ Thôi Phủ Quân xem qua Sinh Tử Bộ, an bài đi luân hồi đầu thai, hoặc là xuống địa ngục, hoặc là trở thành quỷ dịch. Những quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089515/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.