Sáng hôm sau, Diệp Thiếu Dương đã rời gường rất sớm, hẹn Nhuế Lãnh Ngọc cùng Tứ Bảo đi ăn sáng, sau đó lại gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, bảo cô qua đây.
Rốt cuộc cô cũng là cảnh sát, có một số việc vẫn cần cô tới xử lý.
Tạ Vũ Tình vừa đến nơi, nhìn thấy trên đầu với hai vai Diệp Thiếu Dương quấn băng gạc, bị dọa đến ngây người, buộc hắn phải kể lại sự tình đã trải qua, sau khi nghe xong, trong lúc nhất thời khiếp sợ nói không nên lời.
“Lương Đạo Sinh đã chết rồi sao…… đến thi thể cũng không còn?”
“Đã bị lửa đốt thành tro rồi, có lẽ vẫn còn tro cốt, cô đi tìm xem sao.”
“Thế thì thôi đi.”
Tạ Vũ Tình nói, cô vốn là muốn đi chụp máy tấm ảnh để lưu lại trong hồ sơ, bởi tính chất đặc thù của phòng ban, báo cáo kết án của sự kiện thần quái có thể không theo quy trình của kết án bình thường, nhưng nếu có ảnh chụp làm chứng thì sẽ tốt hơn.
Xem ra phải tìm cấp trên mà nói chuyện một chút, chuyện này là xử lý đặc thù.
Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương băng vải quấn đầy đầu, xoay người nhìn Nhuế Lãnh Ngọc cười nói: “Lần này ít nhiều cũng nhờ có cô, Thiếu Dương mới không có việc gì, cảm ơn nhiều, về sau còn phải trông cậy vào cô, hiện tại cô cũng đừng đi vội.”
Nhuế Lãnh Ngọc lạnh lùng nói: “Không cần khách khí.”
Diệp Thiếu Dương hơi cúi đầu.
“Còn chuyện kia nữa, chúng ta thương lượng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089303/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.