Diệp Thiếu Dương cúi đầu, nhìn xuống phía dưới chỗ để lấy tro cốt đã bị mở ra, bên trên có một ít dịch nhầy, nháy mắt liền hiểu ra, dĩ nhiên là lúc mình đang kiểm tra hai cái lò bên cạnh, thì nó đã chạy đi! Diệp Thiếu Dương cầm đèn pin mà chiếu sáng hai bên, đột nhiên cảm thấy tay mình có chút lạnh, cúi đầu nhìn thì thấy, là một đống dịch nhầy màu vàng.
Thi huyết! Diệp Thiếu Dương bỗng nâng đèn pin chiếu lên trên trần, vừa lúc nhìn thấy một hắc ảnh từ phía trên đập xuống, dùng sức bóp cổ hắn, rồi đẩy hắn ngã xuống mặt đất, gầm rú mà bò lên trên người hắn.
Diệp Thiếu Dương lập tức đá một chân vào trên mặt thi thể, đem nó đá văng ra xa, sau khi lộn nhào một vòng, lảo đảo đứng dậy, thi thể không nhào đến đây, mà cong thân mình, căng ra tứ chi, làm ra trước một tư thế, đang tìm kiếm cơ hội tấn công.
Đèn pin đã rơi trên mặt đất, tuy không thể nhìn rõ, nhưng vẫn miễn cưỡng chiếu sáng xung quanh, Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn, đúng là thi thể của Lý Hiếu Cường: ánh mắt vẩn đục lộ ra vẻ hung tàn đáng sợ, miệng hơi mở ra, dịch nhầy màu vàng chảy một chút ít xuống cằm, còn ít đang bám ở trên hàm răng, làm cho người ta tuyệt đối không thể để nó cắn trúng một phát.
Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm thi thể một lúc, xác định không phải cương thi, mà là bị quỷ hồn chiếm cứ thân thể, mượn xác hoàn hồn! “A……”
trong cổ họng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089176/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.