Lưu Hồng Diễm hai tay che mặt, khóc lóc một hồi, dùng giọng nói đứt quãng kể lại chân tướng sự tình: Mọi việc xảy ra từ mấy tháng trước, lúc ấy, cô vẫn còn học trong trường.
Cô đang học tại một tòa nhà của khoa y, nằm ở vị trí hẻo lánh, góc trường có một hoa viên, bên trong có vài toà nhà bằng gạch có kết cấu kiến trúc cổ đại, là văn vật cấp tỉnh, nghe nói là thư viện từ thời nhà Minh.
Khi Đại học Y khoa được xây dựng, vừa lúc cũng bao lại khu vườn này, tuy nhiên khu vực xung quanh vẫn không khai phá, là một khoảnh đất trống khá lớn, mấy năm trước, vì khu vườn trở thành kiến trúc văn vật, nhà trường đã cho xây tường bao lại.
“Trường của chúng ta đã tồn tại được trăm năm, có một giảng đường lớn từ thời dân quốc.
Nghe một số học tỷ nói, từ khi giảng đường xây xong, Lệ Phân Viên bắt đầu có quỷ quái xuất hiện……”
“Từ từ,”
Diệp Thiếu Dương nhịn không được, ngắt lời nàng, hỏi: “Vì sao lại kêu là Lệ Phân Viên?”
“Do trên của chính của khu vườn kia viết chính là tên này, có thể vì trước mặt có một hoa viên, tuy lâu năm không ai chăm sóc, nhưng mỗi năm vào mùa xuân đều có rất nhiều hoa nở rộ, vô cùng hiếm lạ, trường học là lấy ý ‘ tú lệ phân phương ’ để đặt tên, sau đó xây tường vây bao xung quanh, còn phái hai bảo vệ tới trông coi thường xuyên.”
Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói: “Cô cứ tiếp tục.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2089139/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.