Ngô lão thái vươn đôi tay khô khốc, xoa xoa bụng Diệp Thu Linh, tựa hồ như đang vuốt ve cái gì đó.
“Làm gì vậy, sắp đỡ đẻ à?”
Tiểu Mã nhỏ giọng hỏi, kết quả chỉ thấy hai người Diệp Thiếu Dương nhìn hắn khinh khỉnh, không thèm trả lời.
Phía trên bụng Diệp Thu Linh, bắt đầu xuất hiện ngày càng nhiều vết rạn.
Rồi bỗng dưng, da bụng của chợt căng ra…… Mấy người Diệp Thiếu Dương kinh ngạc không thôi.
Ba người sáu con mắt chăm chú nhìn, thấy các vết nứt đều giãn ra đến cực điểm như thể muốn toác ra đến nơi.
Cuối cùng, bụng cô ta cũng nứt ra một cái lỗ to, ba người hoài nghi liệu có phải có một em bé sắp chào đời hay không, nhưng kết quả chẳng có em bé nào cả, mà là…… Một con gì đó màu đen thân dài mắt to, duỗi ra co lại, cố chui cái đầu ra ngoài.
Thân thể trườn ra tới hơn phân nửa, thì rơi tọt vào trong cái chậu rửa mặt để phía trước.
Con giun mắt người! Một con khác cũng vừa quằn quại chui ra, liền sau đó là ba con, bốn con...
cuối cùng càng ngày càng có nhiều giun chen chúc nhau, cố chui ra ngoài.
Diệp Tiểu Manh hai tay bịt kín miệng, ngăn không cho mình kêu lên kinh hãi.
Tiểu Mã cũng hít sâu một hơi, run run nói: “Má nó chứ, thế này thì còn gì là người……”
Ba người Diệp Thiếu Dương lúc này mới thấy, cái cảnh Diệp Thu Linh ăn xác chết so với những gì đang diễn ra, thực chẳng thấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088990/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.