Diệp Tiểu Manh cùng Tiểu Mã chẳng ai bảo ai, đều quay mặt đi, không dám xem tiếp.
“Diệp tử, chuyện này là sao hả, có phải cô ta đang gặm xương cốt để tu luyện hay không?”
Tiểu Mã giọng run run hỏi.
Diệp Thiếu Dương mờ mịt lắc đầu, “Ta chưa từng nghe qua, hoạt thi ăn thịt người để tu luyện bao giờ, nó cũng không phải là thực thi quỷ.”
Sau 15 phút nhai nhai gặm gặm, Diệp Thu Linh lúc này mới ngẩng lên, trong miệng tràn đầy máu tươi, cỗ thi thể kia đã bị cô ta gặm đến không còn hình dáng, nhìn qua chỉ còn là một đống bầy nhầy, ghê tởm tới cực điểm.
Diệp Thu Linh đẩy thi thể trở lại trong mộ, lấy đất lấp lại, dùng tay xoa xoa thành mộ thấy còn thiếu chút đất, liền đào bới xung quanh lấy đất bù vào chỗ khuyết, sau đó đắp lại thành một ngôi mộ hoàn chỉnh.
Bởi đất đai khô hạn, trên mộ chẳng có ngọn cỏ nào, nếu không nhìn kỹ, căn bản chẳng thể biết được ngôi mộ đã từng bị người ta đào bới.
Xong xuôi, Diệp Thu Linh cúi xuống nắm lấy mấy cái lá khô, chùi chùi quanh miệng, lắc lư đi vào rừng cây gần đó, dựa vào một thân cây, nhắm mắt lại, giống như lão tăng đang toạ thiền, không hề nhúc nhích.
Diệp Thiếu Dương để ý thấy, bụng cô ta đã to hơn so với lúc trước, giống như đang mang thai bốn năm tháng.
Cái bụng không ngừng rung lên nhè nhẹ, làm hắn hoài nghi, việc cô ta ăn xác chết có thể liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088989/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.