Vu sư kia đứng dậy, lấy ra la bàn, ở trên đó khảy một hồi, nói khẽ gì đó với vu trợ, sau đó bảo mấy tên mặc thanh y nâng kiệu, chạy về hướng trấn.
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Diệp Thiếu Dương với Tiểu Mã đi xuống sườn núi, thấy đoàn người vu sư đã đi xa, vì thế qua lại cái hố hồi nãy làm phép, cúi đầu xuống nhìn, thì thấy nước dưới hố đã bốc hơi hết, chỉ còn một chút hơi ẩm.
“Hạn Bạt này thật lợi hại”
Diệp Thiếu Dương hít một hơi khí lạnh “Âm thủy nhanh như thế đã bốc hơi hết.”
Đột nhiên, Tiểu Mã cảm thấy đầu vai mình có ai chạm vào, quay đầu lại nhìn, thấy một khuôn mặt đàn ông hơn ba mươi tuổi.
Mũi ưng mắt tam giác, ánh mắt hung ác nham hiểm, khóe miệng khẽ nhếch lên, mang theo một tia lạnh lùng.
Diệp Thiếu Dương trên dưới đánh giá hắn, thấy hắn mặc thanh bào, liền biết là tên vu trợ lúc nãy, làm giật mình là, tên này không phải đi rồi sao, như thế nào lại quay trở lại? “Hai người các ngươi, đang làm gì ở đây?”
mở miệng ra là một tiếng phổ thông tiêu chuẩn.
Diệp Thiếu Dương đúng lên nói “Là đi xem náo nhiệt”
Tiếu Mã nhún vai, đem tay hắn hất văng ra “Đừng có mà động thủ động cước, quy củ chút đi”
Vu trợ hừ một cái, bày ra tư thái chất vấn “Người xem náo nhiệt đã bị sơ tán hết rồi, các ngươi sao còn lại ở đây.”
Tiểu Mã nghe thế liền tức giận lên, không đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mao-son-troc-quy-nhan/2088970/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.